Hiện trường lập tức chìm vào im lặng. Mọi người như bị đơ người, đứng bất động.
Chỉ có Úc Án, ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc, nhanh chóng ngẩng đầu: "Hạ Lê An!"
Đám người Thịnh Tây Trạch vừa rồi đã ném một khay đồ ăn tới, tất cả đều văng vào người Hạ Lê An. Lưng hắn ướt đẫm nước canh dính nhớp, ngay cả tóc cũng dính vào, chảy dọc theo sợi tóc xuống cổ.
Nhưng hắn không lập tức đi rửa sạch mà vội trấn an Úc Án trước tiên: "Không sao đâu."
Bởi vì ngay khoảnh khắc Úc Án ngẩng đầu nhìn thấy hắn, ánh mắt cậu đã thay đổi, sâu thẳm như hồ nước băng giá. Hạ Lê An biết phong cách hành xử của cậu, ánh mắt rõ ràng như vậy đại diện cho điều gì.
Hắn kịp thời tiến lên chắn tầm mắt Úc Án đang nhìn Thịnh Tây Trạch: "Đi cùng tôi về thay quần áo và rửa sạch một chút, được không?"
Giọng Hạ Lê An rất ôn hòa, ánh mắt Úc Án dịu đi một chút: "Được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT