"Em không có ngại ngùng."
Đây căn bản không phải vấn đề ngại ngùng. Úc Án chỉ cảm thấy Hạ Lê An đã quá làm càn, nếu còn dung túng, không biết hắn có thể làm ra chuyện gì nữa. Một phần nào đó trong bản tính con người vốn cần được kiềm chế.
"Thế thì..." Câu nói tiếp theo của Hạ Lê An chìm nghỉm trong tiếng nước. Úc Án nâng chân không bị thương lên đá Hạ Lê An ra. Mấy năm nay cậu cũng đã rèn luyện cơ thể rất tốt, dù thiếu một chút thiên phú, không luyện được giỏi như Hạ Lê An, nhưng việc kiểm soát lực đạo khi đá người không hề khó với cậu.
Hạ Lê An không phòng bị, cả người ngã ngửa ra sau, hai tay bản năng chống xuống đất mới đứng vững lại được. Hắn cúi đầu nhìn vạt áo trước ngực đã ướt đẫm, rồi ngẩng đầu lên với vẻ mặt vô tội. Úc Án dựa vào thành bồn tắm nói mát: "Đã nói với anh là không được chạm vào rồi mà."
Hạ Lê An nghe xong lời cậu nói, lại vẻ mặt hưng phấn bò lại gần hôn cậu: "Bảo bối vẫn là quá yêu anh, đá anh mà chẳng dùng chút sức nào."
"...Em mệt rồi." Úc Án cảm thấy mình như đang đàn gảy tai trâu.
Cậu mệt mỏi, không muốn giãy giụa, chỉ muốn ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT