Úc Án nhìn Chúc Ôn, không chút cảm xúc mở lời: "Đừng giả vờ, tôi biết anh cố ý muốn nói cho tôi rằng Hạ Lê An ở thành phố A sống không hề tốt."
Chúc Ôn kéo khóe miệng: "Úc tiên sinh, ncậu vạch trần tôi thẳng thừng như vậy, làm tôi thấy hơi khó xử." 
"Anh quen rồi thì tốt thôi." 
Dù sao trước đây cậu cũng nói chuyện với Chúc Ôn như vậy. 
Chúc Ôn: "..." 
Cái cảm giác bị nói đến không thể cãi lại này, quen thuộc quá.
Anh ta bình phục lại cảm xúc, nói: "Tôi và thiếu gia tối nay chưa ăn cơm, tôi có thể mượn bếp một chút không?" Chúc Ôn nhận thấy ở chỗ Úc Án không có người hầu, chỉ có thể tự mình nấu cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play