Úc Án không nói hai lời, đứng phắt dậy sải bước đi ra ngoài. Vệ sĩ thấy cậu có vẻ muốn đi đánh nhau, chu đáo nhắc nhở: "Ông chủ, Hạ tổng chỉ mang theo quản gia, không có vũ khí khác."
Kim Ni giờ đã yên bình hơn trước rất nhiều. Hạ Lê An vẫn dùng cách cũ thuê lính đánh thuê hộ tống, nhưng vừa đến cửa nhà Úc Án liền cho họ giải tán. Cho thấy họ không phải đến để gây chuyện.
Úc Án khựng bước: "Anh ấy dẫn Chúc Ôn đến ư?" 
"Vâng." Vệ sĩ số 1 thấy cậu lộ ra vẻ mặt như trời sập, có chút lo lắng: "Quản gia Chúc có vấn đề gì sao ạ?"
Úc Án ngây người lắc đầu. Có vấn đề không phải Chúc Ôn, mà là Hạ Lê An. Vừa rồi khi kiểm tra tài khoản của mình, cậu đã đếm đi đếm lại vài lần mới xác định được số dư. Cậu từng kiểm kê tài sản của Hạ Lê An, số tiền lớn như vậy, ngang ngửa với tài khoản của cậu.
Hạ Lê An đã bán sạch toàn bộ gia sản, rồi lặng lẽ chuyển vào tài khoản của cậu, sau đó còn dẫn theo Chúc Ôn như người nhà một lần nữa đến Kim Ni. Mục đích không cần nói cũng biết, đây là kiểu ăn vạ cậu. Cái kiểu chơi bạc hết tất cả, được ăn cả ngã về không, không chừa đường lui này, thực sự rất cực đoan, chỉ có những con bạc khát nước mới làm chuyện như vậy. Hạ Lê An thực sự phát điên rồi!
Úc Án vội vàng xuống lầu, liếc mắt một cái đã thấy Hạ Lê An đang ôm chiếc hộp gỗ đàn hương tím đen đứng giữa đại sảnh. Hắn mặc áo sơ mi trắng tinh tươm, cà vạt thắt chỉnh tề không chút sơ suất. Chúc Ôn đứng bên cạnh, một thân áo sơ mi quần tây cực kỳ lịch sự, không nhìn xung quanh mà chỉ rũ mắt đứng, trông rất chững chạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play