Úc Án vừa bước vào cửa đã thấy Hạ Lê An ngồi trong đại sảnh xem TV. Hắn đang xem kênh phim, trên màn hình là một bộ phim cũ, chất lượng hình ảnh rõ ràng đã được phục chế, thiếu đi một chút cảm xúc đặc trưng của thập niên đó. Nhưng phong cách quay phim trông khá tốt.
Úc Án tò mò vừa nhìn vừa tiến về phía sofa: “Phim gì vậy?”
“Phim võ hiệp thập niên 80.”
“À.” Úc Án ngồi xuống sofa và đắm chìm vào bộ phim.
Ánh mắt Hạ Lê An luôn dõi theo Úc Án, phát hiện suốt quá trình Úc Án không hề liếc nhìn mình lấy một cái, trên mặt cũng không có dấu vết tức giận, chỉ chuyên tâm mê mẩn xem TV, khiến trái tim hắn vô cớ nhói lại.
Khi bộ phim kết thúc đã là 10 giờ rưỡi. Úc Án dẫn đầu đứng dậy, Hạ Lê An theo sát phía sau cậu vào thang máy. Hai người đều không nói gì, thang máy rất yên tĩnh, nhưng Hạ Lê An có thể cảm nhận được tâm trạng của Úc Án rất tốt. Điều này rất bình thường, bởi vì Tống Việt Trì luôn có thể làm Úc Án vui vẻ.
Nhưng điều bất thường là Úc Án không hề nhắc đến chuyện hắn bỏ trốn hôm nay, điều này khiến hắn đứng ngồi không yên. Mãi cho đến khi vào phòng ngủ, Hạ Lê An cuối cùng không nhịn được: “Em không giận sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT