Giọng Hạ Lê An nghiêm túc hơn bất cứ lúc nào, giống như khi đang họp vậy.
Úc Án không thích hắn dùng giọng điệu này nói chuyện với mình.
"Anh đang nói mỉa, anh không thật lòng khen em."
"Không, tôi thật sự rất khâm phục em, ngoài em ra, người khác rất khó làm được chuyện này."
Thời gian gây tê của Hạ Lê An đã gần hết, ánh mắt dần trở nên trong trẻo, bên trong có rất nhiều cảm xúc phức tạp mà Úc Án không thể phân biệt được.
Nhưng điều duy nhất cậu có thể phân biệt được là, bên trong đã không còn sự ôn nhu từ trước.
Úc Án mơ hồ hiểu ra: "Anh đang trách em?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT