Cũng không tốt hơn gì, Nguyễn Ngưng ôm mong đợi cuối cùng hỏi:
“Có thể đừng dịch chuyển cha mẹ đến không?”
Hệ thống: "Không được, ký chủ không muốn gia đình đoàn tụ sao?”
Khóe môi Nguyễn Ngưng giật nhẹ:
“Vậy tình huống hiện tại là gì? Ngày tận thế đã đến chưa? Thân phận của ta là gì?”
Hệ thống giới thiệu nói: "Đây là một tiểu thuyết tận thế, mười ngày sau mặt trời sẽ bùng nổ một lần siêu nổ không thể đo lường đẳng cấp, Hành Tinh Xanh mất sóng, sản phẩm điện tử hơn phân nửa bị tổn hại, sau đó nghênh đón lũ lụt tận thế, khi đó nước sẽ ngập đến tầng lầu thứ bảy, hơn nữa mất nước, mất điện, mất net.”
“Ngài là vật hy sinh nữ phụ trong truyện, hiện tại ở tầng thứ mười ba. Trong sách gốc thì sau khi lũ lụt tận thế đến, ngài sẽ cầu cứu nam chính ở tầng thứ mười tám, còn làm hại nam chính chết. Nhưng bây giờ nam chính đã sống lại, có nhân cách sát phạt quyết đoán, ngài sẽ trở thành vật hy sinh."
Nguyễn Ngưng đã hiểu, đây là cuốn tiểu thuyết phái nam, nam chính kiếp trước chắc chắn là simp của cô, sau này bị cô hại chết, sống lại chỉ muốn báo thù.
Thông thường thì thiết lập tính cách của cô sẽ là hoa khôi trường, hoặc là người đẹp nhất công ty, tóm lại chắc chắn là gái đẹp.
Nguyễn Ngưng rất vừa lòng với điều này, cứ đẹp là được.
“Vậy ta có không gian chứ? Trước lũ lụt tận thế cần chuẩn bị nhiều thứ, e rằng tủ lạnh không thể nhét vào hết được.”
“Mỗi khi ngài sống sót qua một ngày sẽ thưởng cho mười mét vuông không gian thời gian ngừng trôi, bởi vì ngài là người mới, hôm nay đặc biệt thưởng cho không gian bắt đầu với một trăm mét vuông.
Nguyễn Ngưng gật đầu, suy nghĩ giây lát, quyết định mục tiêu hàng đầu sau khi xuyên việt.
Bước đầu tiên khi xuyên là rời xa nam chính.
Kiếp trước nam chính chết vì nguyên chủ, khi sống lại chắc chắn gai mắt với cô, Nguyễn Ngưng không hứng thú ở chỗ này làm bia ngắm.
May mắn đây là nhà thuê, Nguyễn Ngưng lật xem tài khoản ngân hàng trên di động, tuy không phải giàu nứt vách nhưng muốn thuê chỗ khác không khó khăn.
Nguyễn Ngưng nhanh chóng dùng điện thoại lật ra bản đồ địa phương, chọn mấy chung cư cao cấp ở khu vực cao, cô gọi điện thoại cho bên trung gian nói muốn thuê nhà, tiền thuê đắt chút không sao, nhưng bắt buộc hôm nay phải ký hợp đồng.
Bên trung gian nhanh chóng nhắn tin, nói là có căn hộ phía đông trên tầng mười tám có thể đến xem, chủ nhà đang ở nước ngoài, mọi thủ tục giao cho bên trung gian giải quyết.
Nguyễn Ngưng bỏ tất cả vật phẩm thuộc về mình ở chỗ này vào không gian, đi taxi đến chỗ hẹn.
Quá trình thuê nhà rất đơn giản, không có cò kè mặc cả, dù sao trả tiền cọc một tháng, đóng hai tháng tiền nhà, suy xét đến mười ngày sau là tận thế, ước chừng Nguyễn Ngưng không có cơ hội giao tiền thuê tháng thứ bốn.
Bên trung gian nhanh nhẹn giao chìa khóa cho cô.
Nguyễn Ngưng suy nghĩ một hồi, trước lạ sau quen, tiện thể nhờ người này thuê giùm mình một nhà kho cũ nát ở ngoại ô, làm nơi trung chuyển mua vật tư.
Hai người chia tay nhau ở chỗ nhà kho, Nguyễn Ngưng lập tức thuê xe chạy đến chợ bán vật liệu xây dựng, tìm một cửa hàng bán cửa sổ, yêu cầu ông chủ đi nhà mới thuê của mình đo kích cỡ.
Trừ lắp thêm cửa chống trộm, Nguyễn Ngưng còn muốn lắp thêm thủy tinh phòng trộm dày chắc nhất.
Ông chủ đo kích cỡ cửa sổ xong thành khẩn kiến nghị.
"Mấy thứ này chi phí không rẻ, cô có chắc là muốn dùng chất liệu tốt vậy không?”
Nguyễn Ngưng cười nói:
“Tôi thích mua đồ đắt nhất, ông chủ yên tâm, nhưng ngày mai phải lắp xong tất cả.”
Vẻ mặt ông chủ khó xử nhìn Nguyễn Ngưng, nói:
“Như thế thì hơi gấp.”
Nguyễn Ngưng không nói nhiều:
“Tôi bồi dưỡng thêm.”
Chi thêm tiền đương nhiên hai bên đều vừa lòng, ông chủ hẹn sáng mai sáu giờ sẽ đến thi công, cầm tiền đặt cọc vui vẻ rời đi.
Lúc này đã gần bảy giờ tối, còn chín ngày rưỡi là tới tận thế.
Nguyễn Ngưng quyết định mua một đợt hàng online.
Nếu có lũ lụt tận thế thì không thể thiếu vật tư như thuyền, Nguyễn Ngưng trước tiên tìm hai chiếc thuyền, một cano, một bộ đồ lặn siêu đắt tiền.
Lúc này, thuật toán của trang web đề cử thuyền nhựa năm trăm tệ cho cô, Nguyễn Ngưng ngẫm nghĩ, không chừng đến lúc đó có thể dùng để đổi lấy một số vật tư bỏ sót hoặc là làm che mắt, cô đặt mua năm chiếc.
Tin tưởng khi tận thế đến thì thuyền như vậy muốn tìm một chiếc cũng khó khăn.
Sau đó Nguyễn Ngưng chuyên tìm shop bán đồ dã ngoại.
Lều là cần thiết, tuy rằng thời gian ngắn không cần dùng, nhưng lúc động đất chắc chắn cần nó, Nguyễn Ngưng chọn năm cái, kèm theo mười túi ngủ chống lạnh, bỏ hết vào giỏ hàng.
Nguyễn Ngưng chọn lều loại tốt, cộng thêm túi ngủ một cái ba trăm tệ, tốn hết hai mươi bốn nghìn.
Thùng đa năng, bên trong có các loại công cụ, bao gồm đèn pin khẩn cấp, dao, kiềm đa năng, búa cứu sinh.
Nhất định phải mua hai thùng mới được!
Nguyễn Ngưng nhìn thấy có túi đựng đồ chống thấm nước cỡ nhỏ, một hơi mua năm trăm cái, thứ đồ chơi này lúc bình thường dùng để đựng điện thoại, đợi đến tận thế có thể đựng các loại vật nhỏ.
Quần áo mưa là vật phẩm cẩn thận, một chục áo cứu sinh.
Trong shop đồ dã ngoại còn bán máy phát điện tĩnh âm cỡ nhỏ, Nguyễn Ngưng đặt một cái, nhưng cô cảm thấy còn cần mặt khác mua loại chạy bằng dầu Mazut, đặt một ít pin mặt trời.
Một shop bán quần áo dã ngoại không ngờ bán áo khô nhanh, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Ngoài ra, shop bán vật dụng dã ngoại có loại balo rắn chắc, còn có công năng giữ nhiệt? Không biết là thật hay giả.
Mua mua mua.
Tiếp theo là áo khoác chống thấm nước, ngăn gió, một cái hơn bốn nghìn, áo chống rét chuyên nghiệp, nghe nói có thể cho đội nghiên cứu khoa học đi mấy chỗ cực lạnh, nhìn giá muốn rớt nước mắt, bao gồm quần và giày, Nguyễn Ngưng rưng rưng chọn mua một đống.
Trừ cho cô dùng ra, còn phải chuẩn bị cho cha mẹ.
Khoản mua đồ này tốn năm mươi mấy nghìn.
Trừ đồ lớn ra còn có vật nhỏ, thí dụ như như túi ấm, lò sưởi ấm, túi chườm nóng, bình giữ nhiệt, cốc giữ nhiệt, vớ chống lạnh, bao tay, mũ, chăn dày vân vân và vân vân.
Nhiêu đây mới chỉ là vật phẩm dùng cho tận thế lũ lụt và băng giá.
Nguyễn Ngưng cảm giác áp lực đè trên vai.
May mắn cô có thể vô hạn đổi mới thức ăn và nước uống, nếu không thì không biết phải tích trữ bao nhiêu thức ăn, diện tích một trăm mét vuông sao mà đủ.
Còn một điều nữa, sau băng giá là cực nóng, cô có thể tích trữ băng lúc lạnh, chờ khi trời nóng lấy ra sử dụng, lại tiết kiệm tiền.
Nguyễn Ngưng vui vẻ tiếp tục mua.
Áo chống nắng, áo chống băng là không thể bỏ qua, mặc kệ sản phẩm có thể lừa đảo hay không, cứ mua phòng hờ đã.
Kem chống nắng tự nhiên phải có, lấy năm mươi chai, chắc đủ cho gia đình ba người bọn họ sử dụng.
Thời tiết cực nóng thì bọn họ cũng rất ít cơ hội đi ra ngoài trong khi trời nắng chang chang.
Hai mươi quạt gió, hư thì thay cái khác.
Quạt USB cỡ nhỏ càng nhiều càng tốt, đặc biệt là loại đeo trên cổ có thể giải phóng hai tay, nhất định phải mua.
Tuy rằng có thể tích trữ băng lúc cực lạnh, nhưng khối băng to không tiện lợi, cũng không tiện lấy lúc cần gấp, Nguyễn Ngưng chọn mua nhiều túi nước đá y tế, có thể nhanh chóng làm lạnh.
Còn có miếng dán lạnh.
Độn hàng đến lúc này Nguyễn Ngưng chợt nghĩ mình có mua đồ uống gì chưa, trong tủ lạnh chỉ còn một lon sữa, một bao sữa bột thảo nguyên xuất xứ Tân Cương. Vì phong phú cuộc sống, Nguyễn Ngưng đặt bột trà sữa, lá trà, cà phê, nước trái cây, lon thịt trái cây.
Bột trà sữa rất rẻ, có lợi hơn trực tiếp mua trà sữa nhiều.
Thịt trái cây đóng hộp thì cô không mua nhiều, dù sao cô còn nhiều trái cây tươi.
Lúc độn vật phẩm đông lạnh, Nguyễn Ngưng mua bốn loại kem, một cây Chicecream, một cây Mangum, một hộp Haagen dazs, kem Moutai một hũ giá sáu mươi sáu tệ, tuy rằng khẩu vị không phong phú, nhưng tận thế có thể ăn kem không giới hạn đã đủ sướng rồi.
Tạm gác ăn qua một bên.
Cuộc sống con người trừ ăn uống còn có bài tiết, Nguyễn Ngưng từng xem truyện tận thế, nhiều nhân vật chính đều sẽ lựa chọn hộp cát mèo, mặc kệ có dùng được hay không, thoạt nhìn hiệu quả không tệ.
Cô mua cát mèo.
Còn một điều khiến Nguyễn Ngưng buồn rầu là nước dùng cho sinh hoạt.
Lúc tích trữ hàng Nguyễn Ngưng mua hai mươi bốn chai nước khoáng, trong tủ lạnh còn sót lại hai chai, tức là một ngày có thể đổi mới hai mươi sáu chai nước, tổng cộng 14300ML.
Dùng để uống thì chắc chắn đủ, lúc nấu ăn tiết kiệm nước một chút cũng được, nhưng còn tắm, rửa rau này kia thì không đủ.
Vô luận là lũ lụt hay băng giá, cực nóng đều rất khan hiếm nước.
Lũ lụt thì không cần nói nhiều, đống vi khuẩn sẽ làm ô nhiễm nguồn nước. Tận thế băng giá đóng băng toàn cầu, bạn phải tốn công đục băng, sau khi tan băng thì vẫn là nước ô nhiễm.
Cực nóng thì con người cũng bị phơi nắng khô.
Hiện tại không gian của Nguyễn Ngưng không lớn, muốn trữ nhiều người nước chẳng khác nào mơ giữa ban ngày, biện pháp tốt nhất là mua tiết bị lọc nước và dụng cụ chứa nước, chờ đến tận thế lũ lụt thì hứng nước mưa.
Giá đồ lọc nước không quá đắt, có thể mua nhiều.
Thứ này trong tận thế chắc chắn đắt còn hơn vàng, mua càng nhiều càng tốt.
Cũng cần mua máy lọc nước, suy xét máy điện sẽ bị hao tổn lớn trong môi trường tận thế, ít nhất phải mua hai mươi cái, rồi còn mua lõi lọc nguyên bộ nữa.
May mắn giá két nước không đắt.
Nguyễn Ngưng so sánh mấy bên, cắn răng đặt tháp nước một cái dung lượng một trăm tấn, hai cái dung lượng hai mươi tấn.
Trả tiền xong, lòng Nguyễn Ngưng nhỏ máu, nhưng thứ này cực kỳ thực dụng.
Chờ hàng đến cô có thể đổ nước vào trong mà không cần lọc.
Chỉ bấy nhiêu chưa đủ, Nguyễn Ngưng mua nhiều két đựng nước dạng gấp, chờ sau này không gian lớn thì có thể mở ra chứa nước.
Nguyễn Ngưng phát hiện một thứ tốt khác trong shop bán tháp nước.
Máy gieo trồng trong nhà không cần đất, giá khoảng năm nghìn, tự mang công năng ánh sáng, mô phỏng ánh nắng mặt trời và tuần hoàn hệ thống nước.
Rất động lòng, tuy cô đã có nguồn rau tươi.
Nguyễn Ngưng rối rắm do dự thật lâu, cuối cùng vẫn là cắn răng đặt hai cái.
So với áo chống lạnh một cái bốn nghìn thì thứ này giá không quá đắt, hơn nữa tương lai có tác dụng rất lớn.