Tuyết rơi từ rạng sáng.
Từng mảnh trắng rã rời tan trên vạt áo khoác màu than, đọng nơi mi mắt, len lỏi xuống cổ áo như một thứ lạnh giá chẳng thể tránh. Thành phố Geneva khoác lên mình vẻ tĩnh lặng của những ngày cuối đông trầm mặc, kiêu kỳ, và đầy ẩn ý. Thẩm Kỳ Viễn đứng giữa quảng trường Place du Bourg-de-Four, tay đút túi áo, ánh mắt phóng về hướng Nhà thờ Saint Pierre ẩn hiện phía xa. Hôm nay, anh không có lịch họp.
Anh đã lên kế hoạch dành một ngày để "thở". Nhưng chẳng ai nói cho anh biết, thở giữa một thành phố từng là chốn lưu đày cũng có thể khiến ngực nặng như đá tảng.
Chiếc đồng hồ cổ trên đỉnh tháp giáo đường điểm mười giờ sáng, tiếng chuông rơi vào tai như nhịp đánh vỡ một cơn mộng cũ. Gió lướt qua nhẹ mà buốt. Một đứa trẻ kéo tay mẹ chạy băng qua đường, để lại vệt cười vang giữa nền đá xám. Anh bất giác nhìn theo, khẽ rút bàn tay phải khỏi túi áo, vươn ra rồi chậm rãi rụt lại.
Ngón tay anh lạnh, dường như chẳng còn cảm giác. Hoặc, từ lâu đã chẳng còn gì để cảm. Hôm nay anh muốn cuộc sống vô vị này nhẹ nhàng một chút…
Con phố Rue du Rhône vẫn tấp nập như những mùa mua sắm năm nào. Các cửa hiệu xa xỉ lấp lánh ánh đèn. Những người đàn bà mặc áo lông thú, đội mũ phớt, đi giày cao gót đắt tiền bước đi như thể họ là những con thiên nga giữa nền tuyết. Anh lặng lẽ bước giữa họ, không ai nhận ra, không ai làm phiền, ngoại trừ nhân viên cửa hàng Breguet cúi chào nhẹ khi anh đi ngang, như một phản xạ từng được huấn luyện với những vị khách không cần giới thiệu.
Anh không dừng lại. Những thứ xa xỉ ấy, giờ đây chẳng còn sức hấp dẫn với anh như ngày trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT