Ngu phu lang nhìn con mình, trong lòng đầy nghi hoặc. Lan Ý đúng là đã trưởng thành, bây giờ cũng biết quan tâm chăm sóc người khác. Nếu đã muốn quan tâm ai, thì nhất định sẽ quan tâm cho bằng được. Từ nhỏ Ngu Lan Ý đã là một kẻ bướng bỉnh, nghịch ngợm như một tiểu bá vương, đuổi mèo chọc chó, hái hoa ngắt cỏ, chuyện đàng hoàng chẳng làm cái nào, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện chơi bời. Nếu muốn y thông cảm cho ai, y còn có thể vênh mặt nói lại người ta sao không thông cảm cho y, vì y cũng chơi mệt rồi.
Trước kia chưa thành thân thì còn biết giận dỗi nằm lì trong phòng, giờ thì lại quay sang bênh vực người ngoài, không chịu để ai nói nửa lời không phải về người đó. Chẳng lẽ Trịnh Sơn Từ đã cho y uống bùa mê thuốc lú gì?
Mới có ba ngày ngắn ngủi, làm sao mà có tình cảm gì sâu đậm cho được?
Lòng dạ Ngu phu lang rối bời.
Tâm trạng Hạ Minh lại càng rối hơn. Hắn lớn lên cùng Ngu Lan Ý từ nhỏ, tính tình của Ngu Lan Ý, hắn quá rõ. Chưa bao giờ hắn nghĩ Ngu Lan Ý lại có thể ra mặt bảo vệ một nam nhân khác như thế. Chuyện này khiến Hạ Minh cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Mẹ hắn vốn đã không muốn hắn đến đây, là do hắn mặt dày đòi theo tổ mẫu đến chơi. Giờ nghe nói cuộc sống của Ngu Lan Ý cũng không tệ, lòng hắn lại chẳng rõ là vui hay buồn.
Thật sự cảm thấy tiểu biểu đệ đã trưởng thành rồi, chỉ là người đang đứng bên cạnh y lại không phải là hắn.
Anh Quốc Công phu nhân khẽ vỗ tay Ngu Lan Ý, ánh mắt đầy yêu thương nói: “Hôm nay về nhà nhớ ăn cơm cho nhiều một chút, ăn no thì thân thể mới khỏe mạnh. Mọi chuyện không cần cố gắng chịu đựng, nếu có chuyện gì không như ý, cứ viết thư cho bà ngoại. Bà ngoại vĩnh viễn sẽ đứng về phía con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play