Một tràng lý lẽ thao thao bất tuyệt, giọng điệu chân thành, không chỉ khiến người đàn ông trước mặt ngây ngẩn cả người, mà khách trong nhà hàng cũng đồng loạt quay lại nhìn anh, đại khái cho rằng nơi này đang diễn ra một buổi diễn thuyết lớn nào đó.
Dù chẳng hiểu gì, nhưng ai nấy đều cảm thấy rất lợi hại. Nhà hàng bùng nổ một tràng vỗ tay, những vị khách nước ngoài tóc vàng mắt xanh cũng tán thưởng nhìn Lục Sơn Hà.
Lục Sơn Hà có chút xấu hổ, anh kéo Tiểu Trịnh nhanh chóng rời khỏi nhà hàng: “Tạm biệt.”
Vừa xuống lầu, cậu bạn nhỏ kia đã đuổi theo: “Anh đi nhanh quá, tôi suýt nữa không theo kịp.”
"Người Trung Quốc sao, khó tránh khỏi có chút bản lĩnh võ thuật, bên ngoài luyện gân cốt, bên trong luyện hơi thở." Hắn bực bội đáp.
"Đừng lạnh nhạt thế chứ. Tôi biết mình sai rồi, chúng ta làm bạn đi. Tôi tên là Chu Dã, hoặc anh có thể gọi tôi là "bảo bối" như mẹ tôi vẫn gọi."
Chưa bao giờ Lục Sơn Hà cảm thấy cạn lời đến vậy: “Tôi không có hứng thú có một đứa con như cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT