Lục Sơn Hà trở lại biệt thự, rượu cũng đã tỉnh gần hết. Nhưng khi nhìn thấy người đứng dưới ánh đèn đường trước cổng, anh không khỏi lắc lắc đầu, hoài nghi liệu có phải mình hoa mắt hay không.
Đối phương cũng nhìn thấy anh, lập tức bước thẳng tới.
“Muộn thế này còn không ngủ, đặc biệt đi mua hoa cho tôi à?”
Giang Niệm Viễn cúi xuống, nhẹ nhàng ngửi bó hoa hồng trong tay anh.
Vị tổng tài này đúng là ngoài cứng trong mềm, miệng thì nói không mua, cuối cùng lại ôm cả đống về.
Lục Sơn Hà có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng rồi chuyển chủ đề: “Cậu cũng vậy thôi, đêm hôm khuya khoắt không ngủ, chạy đến đây ngắm trăng chắc?”
Giang Niệm Viễn nghiêng đầu, khẽ cười nhìn anh: “Đương nhiên không phải, ánh trăng sao có thể đẹp bằng anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT