Đám người vây xem xung quanh càng ngày càng nhiều, Tạ An Toàn thấy vậy liền phiền, gọi cảnh sát dưới quyền thông báo cho đội cảnh sát hình sự, họ nhận được một vụ án mạng.
Khi ông đang nghĩ xem phải đưa thi thể đến đâu, Thẩm Tình Ngôn đã đẩy ra đám người vội đi vào.
Cô đeo khẩu trang, đeo găng tay, chào hỏi với Tạ An Toàn rồi chạy thẳng đến chỗ thi thể đang được phủ vải trắng.
Tạ An Toàn đáp một tiếng, bước đến nhìn cô vén vải trắng ra kiểm tra.
Thi thể lúc này còn chưa hoàn toàn sưng tấy, chỉ bị ngâm lâu nên trắng bệch, trông giống như là mộc nhĩ trắng được ngâm lâu trong nước, cũng may là phần mặt còn có thể nhìn ra dáng vẻ ban đầu.
Sau khi kiểm tra, Thẩm Tình Ngôn báo cáo với Tạ An Toàn:
"Thi thể cao 165 cm, giới tính nữ, tuổi từ khoảng 22 đến 27, hiện trạng co cứng tử thi đã giảm bớt, bước đầu phán đoán thời gian tử vong đã vượt quá 24 giờ.
Bên ngoài nạn nhân có vết thương, hình dạng vết thương không đồng nhất, ngoài khoang mũi không có đờm hay bọt, trong ngón tay cũng không có bùn, khả năng bị chết đuối không lớn."
"Ý cháu nói…Thi thể này bị sát hại?"
"Phải kiểm tra thêm một bước nữa mới biết được."
Thẩm Tình Ngôn nhìn xung quanh, thi thể bị dòng chảy nước đẩy đến, nên bước đầu phán đoán ở đây nhất định không phải là hiện trường xảy ra vụ án, có lẽ hiện trường đã bị phá hoại, không có giá trị điều tra nữa.
"Đồn trưởng Tạ, kéo đến nhà tang lễ gần đây trước đi, nhiều người như vậy cũng dẫn đến ảnh hưởng không tốt."
Tạ An Toàn gọi người đến di chuyển thi thể, buồn bực nhìn Thẩm Tình Ngôn:
"Không còn mắc triệu chứng say máu sao?"
Thẩm Tình Ngôn cả người giật mình lảo đảo, suýt nữa thì cô quên giả vờ, vội vàng lắc đầu:
"Vẫn còn ạ! Nhưng cũng may thi thể này không có máu."
Tạ An Toàn xua tay: "Đứng ở một bên đi."
Các cảnh sát đi qua đặt thi thể vào trong túi, nhấc lên xe, kéo đến nhà tang lễ gần đây.
Tạ An Toàn đưa những người còn lại trở về đồn để mở họp, trọng điểm của cuộc họp là điều tra tin tức xuất thân của thi thể, tập trung điều tra những người mất tích mấy ngày gần đây.
Còn về việc kiểm tra thi thể thì phải đợi người của đội cảnh sát hình sự đến rồi họ sẽ tiếp nhận.
Trong đồn không có đủ điều kiện giải phẫu.
Thẩm Tình Ngôn là nhân viên ngoài biên chế cũng tham gia cuộc hợp, cô nhớ rong quyển nhật ký ghi chép của ông nội từng nhắc đến vụ án này, cô đắn đo một lúc mới nói:
"Tuổi của thi thể này không lớn, chúng ta có phải nên điều tra các trường đại học xung quanh đây, ví dụ như Đại học Quảng Nguyên."
Tạ An Toàn gật đầu:
"Đây cũng là một hướng điều tra, chia thành hai đội, một đội điều tra các án kiện người mất tích mấy ngày gần đây, một đội đến các trường đại học xung quanh điều tra."
Thẩm Tình Ngôn tiếp tục nói:
"Khi nào người của đội cảnh sát hình sự đến ạ? Thi thể phải được mau chóng kiểm tra."
Lão Trần cười: "Sao nào? Cô còn muốn tham gia vào quá trình kiểm tra thi thể à?"
Thẩm Tình Ngôn im lặng không nói.
Lão Trần tiếp tục nói:
"Chú thấy vẫn nên thôi đi, đỡ phải một chút nữa thi thể còn chưa được giải phẫu cháu đã ngất trước rồi."
"Cháu đang dần khắc phục được rồi."
Lão Trần lắc đầu: "Đây không phải là vấn đề khắc phục hay không."
Thầm Tình Ngôn biết rất khó khăn để mọi người lập tức thay đổi cách nghĩ, nhưng dù sao cô nhất định phải cố gắng.
Người của đội cảnh sát hình sự vừa lúc đến - là phó đội trưởng Ngô Thế Lai dẫn đội đến, còn có hai sĩ quan cảnh sát, một pháp y đi theo.
Họ hỏi sơ bộ về tình hình một cách đơn giản rồi đến nhà tang lễ kiểm tra thi thể.
Ngô Thế Lai nói: "Nghe nói chỗ mấy người có một pháp y vừa tốt nghiệp, vừa đúng lúc, bảo cô ấy cùng nhau đi, pháp y Bào đang cần một trợ lý."
Pháp y Bào Vũ, 42 tuổi - là một pháp y lớn tuổi có kỹ thuật vững vàng, tính cách cứng rắn.
Bào Vũ nhìn chằm chằm Thẩm Tình Ngôn, hình như cũng biết cô chính là pháp y mới tốt nghiệp.
Thẩm Tình Ngôn nhìn về phía Tạ An Toàn, thấy ông gật đầu đồng ý mới vội bước đi theo.
Bào Vũ nói: "Khi tôi kiểm tra thi thể, cháu ở bên cạnh ghi chép, không có vấn đề gì chứ?"
"Vâng chú. Không có vấn đề gì ạ."
Một hàng người đi đến nhà tang lễ, lúc này trời đã tối rồi.
Bào Vũ lấy dụng cụ ra, bắt đầu kiểm tra thi thể.
"Bên ngoài cơ thể không có vết trói, bề mặt da có vết thương, độ lớn của vết thương từ bốn đến mười phân, không có phản ứng sống, vết thương rải rác không đồng đều.
Phần đầu gối bị thương đã tụ máu, trong khí quản không thấy bọt đờm, trong phổi không thấy phù nề, các nội tạng như phổi, thận không thấy tảo cát.
Trong dạ dày chỉ còn lại một số ít thức ăn đã được tiêu hóa, niêm mạc dạ dày đã thối nát, xuất hiện tình trạng xuất huyết."
(Tảo cát: kiểm tra thi thể bị ngâm trong nước xem có phải là nạn nhân đã chết sau khi đã xuống nước hay không. Tảo cát không thể đi qua đường tiêu hóa vào các nội tạng, chỉ có thể xâm nhập vào máu qua vách phế nang và lưu thông đến các nội tạng và tủy xương. Vậy nên có thể kiểm tra ra được tảo cát trong nội tạng và xương tủy của người chết chìm trong nước. )
Bào Vũ vừa giải phẫu vừa thuật lại tình trạng cho Tình Ngôn.
Thẩm Tình Ngôn viết chữ thoăn thoắt, ghi lại không sót một chữ nào những lời vừa nói của Bào Vũ, cô còn thuận tiện quan sát quá trình giải phẫu.
Bào Vũ giải phẫu xong, quan sát cô:
"Biết khâu vết cắt lại không?"
Thẩm Tình Ngôn gật đầu, đây cũng là môn học bắt buộc trong quá trình học pháp y ở trường.
Bào Vũ tháo găng tay xuống:
"Chuyện còn lại giao cho cháu." Nói xong ông cầm báo cáo đi ra ngoài.
Giải phẫu thi thể là một công việc rất tốn thể lực, giải phẫu xong, pháp y có khi cả người đều đổ đầy mồ hôi.
Thẩm Tình Ngôn cầm kim lên, nghiêm túc khâu lại.
Tuổi người chết gần bằng cô - đây là độ tuổi thanh xuân còn mang trong mình đầy hoài bão, lý tưởng. Cứ chết như vậy đúng thật là đáng tiếc.
Lại nghĩ đến bản thân mình, tuy rằng xuyên qua rồi nhưng Thẩm Tình Ngôn cô vẫn còn sống, đây cũng coi như là điều may mắn.
Khâu xong vết cắt, cô nhìn chằm chằm gương mặt người chết, người chết có ngũ quan thanh tú, lông mày đen nhánh, khóe miệng hiện còn có một nụ cười buồn như có như không, cứ như đang cảm khái sinh mệnh vô thường.