Chỗ ngồi bên trái vị trí đầu tiên vẫn còn trống hiển nhiên Lục Cảnh Dương vẫn chưa đến. Ôn Ninh âm thầm thu ánh mắt lạ  cũng không để ý tới Lục Hoán đang cười ngây ngô phía đối diện. Hàng mi dài mảnh khảnh như tơ lụa khẽ rũ xuống, theo đó ánh mắt người khác đang dõi theo nàng cũng dần cụp xuống.
Trước mặt nàng không bày rượu mà là một chén canh mơ – đã được cố ý thay đổi từ trước. Nàng nâng chén canh lên, thỉnh thoảng nhấp một ngụm rồi khẽ cúi đầu ngồi yên tựa như không quen với cảnh náo nhiệt rộn ràng nơi yến tiệc.
Bốn phía không ít ánh mắt tò mò cứ thỉnh thoảng liếc sang phía nàng nhưng nhìn vài lần cũng chẳng thấy gì thú vị – nàng ngồi bất động dáng vẻ nhã nhặn trầm lặng khiến những người kia cũng dần thu lại ánh nhìn.
Ôn Ninh khẽ ngẩng mắt, liếc nhanh về phía xa xa nhưng đáng tiếc chẳng thấy người mà nàng mong đợi. Trong lòng thoáng chút thất vọng, nàng vừa thất thần thì Lục Hoán đã rời chỗ bước tới bên cạnh nàng thuận theo hướng nhìn khi nãy của nàng mà nhìn ra ngoài, tò mò hỏi:
“Ngươi đang tìm ai đó à?”
Cung yến còn chưa chính thức bắt đầu, khách khứa vẫn có thể tự do qua lại không ít người đang tụm ba tụm năm chuyện trò duy chỉ quanh Ôn Ninh là hoàn toàn trống vắng.
Lục Hoán chẳng màng điều đó, trong mắt hắn Ôn Ninh thực sự rất đẹp – là người đẹp nhất hắn từng thấy. Mẫu phi hắn từng nói: “Mỹ nhân có chút tính tình cũng là chuyện thường tình.” Vậy nên việc nàng không để ý đến hắn hắn cũng chẳng cảm thấy giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play