Lục Cảnh Dương tắm rửa xong vừa bước ra ngoài thì Vinh Thuận đã xử lý mọi chuyện ổn thỏa.
Hắn cung kính hành lễ, bẩm:
“Điện hạ, Phong cô nương tức giận không nhẹ chỉ e chuyện này chưa dừng lại, còn muốn nháo lên đến tận chỗ Hoàng hậu.”
Lục Cảnh Dương mặt không đổi sắc:
“Tùy nàng ta.”
Vinh Thuận cũng chỉ bẩm lại như vậy trong lòng cũng chẳng hề để tâm. Vài năm trước, tay Hoàng hậu còn có thể vươn tới Đông Cung nhưng nay thì không còn thế nữa. Điện hạ nếu đã không muốn ra mặt, dù Hoàng hậu có ra lệnh cũng chẳng thể làm nên chuyện gì.
Lục Cảnh Dương vừa cài lại hai khuy áo ngoài vừa thuận miệng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play