Tuyết mỗi lúc rơi một dày hơn, trắng xoá cả khoảng trời không có dấu hiệu ngừng lại. Thái y viện sai người mang gừng đã nấu kỹ đến, cung nữ liền bưng vào một chén trà nóng hổi. Ôn Ninh nếm hai ngụm thấy cay liền không uống nữa, nhíu mày đặt sang bên.
Lò than trong Đông Cung không bằng Tư Hồng Các, cũng phải thôi — thân thể Thái tử khỏe mạnh sưởi ấm quá lại hóa không tốt.
Ôn Ninh co người trên ghế thái sư, cả người rúc lại chẳng buồn nhúc nhích. Nàng liếc nhìn xung quanh lặng lẽ kéo một chiếc ghế gỗ lê lại gần lò sưởi xong xuôi mới lặng lẽ đổi chỗ.
Lúc ấy, Lục Cảnh Dương vừa thay áo khoác bước ra bắt gặp động tác của nàng thì đi đến hỏi nhỏ:
“Lạnh lắm à?”
Ôn Ninh ngẩng đầu nhìn hắn còn chưa chạm vào đã cảm nhận được hơi ấm toát ra từ người đối phương khiến nàng không khỏi cảm thấy ghen tị. Thế là nàng không nói gì, thản nhiên đưa tay ra chờ đến khi chạm được vào lòng bàn tay ấm nóng khô ráo của Lục Cảnh Dương thì thở ra một tiếng nhẹ nhõm rồi lại không nhịn được mà tiếp tục tiến sát hơn.
Người khoẻ mạnh quả nhiên khác biệt — dù giữa mùa đông lạnh cắt da toàn thân vẫn toả ra hơi ấm dễ chịu. Hồi còn ở Bắc Cương, sức khỏe nàng cũng không tệ do được phụ mẫu nuôi dưỡng kỹ càng cho nến đến mùa đông cũng không sợ lạnh. Ôn Ninh nghĩ thầm, chắc sang đầu xuân năm sau nàng sẽ khỏi hẳn thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play