Triệu Tiểu Vũ tự tin dạt dào đứng dưới ánh đèn sân khấu. Vào lúc kết thúc bài phát biểu, ánh đèn cùng với tiếng vỗ tay dần dần trở lại bình thường, cả hội trường cũng vụt sáng trở lại. Cô ta nhìn xuống khán đài, bây giờ dưới đó không còn là một mảng tối đen như mực nữa. Triệu Tiểu Vũ theo bản năng nhìn về một hướng nào đó, đúng lúc nhìn thấy Tạ Uyên nhận nửa miếng bánh từ tay Kỷ Thụy, mỉm cười ăn hết không chút ngần ngại nào.
Ngay khoảnh khắc đó, nụ cười trên mặt Triệu Tiểu Vũ gần như không thể giữ nổi nữa. Cô ta quen Tạ Uyên từ năm sáu tuổi, thích đi theo anh từ khi mới vào lớp một nên cô ta tự nhận mình là người hiểu Tạ Uyên nhất trên thế giới này. Anh luôn lạnh lùng xa cách, ngay cả trước khi nhà họ Tạ xảy ra chuyện cũng hiếm khi thấy anh thể hiện cảm xúc và biểu cảm quá rõ ràng.
Cô ta chưa bao giờ thấy anh cười như vậy, hoặc ít nhất là đối với cô ta thì chưa bao giờ.
Triệu Tiểu Vũ cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹn, cô ta cần nhiều thời gian hơn để tiêu hóa cảm xúc, nhưng khi đối diện với ánh mắt thúc giục của nhân viên dưới khán đài, cô ta chỉ có thể cố gắng giữ bình tĩnh, sải những bước chân uyển chuyển đi xuống.
Buổi đấu giá chính thức bắt đầu.
Kỷ Thụy hào hứng vô cùng, gặp món nào mình thích thì lại nhìn về phía Tạ Uyên, đợi Tạ Uyên gật đầu rồi cô mới giơ bảng, cứ hễ tăng giá là cô đều lặp lại động tác này. Sau ba lần tăng giá liên tiếp, Tạ Uyên cũng cạn lời:
- Cháu thích thì cứ giơ đi, cứ nhìn chú làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play