Câu nói "nhớ anh" của Kỷ Thụy nghe quá hời hợt, chỉ có kẻ ngốc mới tin cô thôi. Ngô Việt không tin nhưng nghe xong cũng không kìm được vui vẻ, có điều vừa định nói gì đó thì đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Thế là anh ta quay đầu lại theo phản xạ, vừa nhìn thấy Tạ Uyên là ngoan như cún ngay.
- Tổng giám đốc Tạ. - Anh ta chắp hai tay vào nhau, ngoan ngoãn như một học sinh tiểu học.
Vẻ mặt Tạ Uyên bình tĩnh, khẽ gật đầu rồi ngồi xuống bên cạnh Kỷ Thụy. Đến khi ngẩng đầu lên thấy anh ta vẫn chưa đi, anh lại bình tĩnh hỏi một câu:
- Muốn ngồi cùng không?
Ngô Việt nhìn chiếc ghế sô pha đôi đã bị Tạ Uyên và Kỷ Thụy chiếm hết, im lặng một lúc rồi trả lời khách sáo:
- Không cần không cần, tôi không làm phiền tổng giám đốc Tạ nữa.
Nói xong anh ta biết điều rời đi, trước khi đi còn lén lút nháy mắt với Kỷ Thụy một cái. Kỷ Thụy bị hành động của anh chọc cười, có điều vừa quay đầu lại thì thấy Tạ Uyên đang nhíu mày, rõ ràng là đã nhìn thấy hành động nhỏ của Ngô Việt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play