“Việc ngoài ruộng làm xong hết rồi à?” Bạch Tu Niên đẩy đẩy Trần Độ đang đứng cản tay cản chân bên cạnh. Chỗ miệng bếp thì đã bị Bạch Ngộ Tuế chiếm mất, Trần Độ phải quanh quẩn bên cạnh Bạch Tu Niên. Nhưng có Tần a ma giúp đỡ rồi, sự có mặt Trần Độ bỗng trở nên thừa thãi. 
“Làm xong hết rồi, để ta cắt cái này giúp ngươi nhé.” Điều khiến Bạch Tu Niên khó chịu là cái tính “bám người” của nam nhân này dường như chưa bao giờ thay đổi. 
Thứ duy nhất thay đổi, là chút kiên nhẫn ít ỏi của Bạch Tu Niên đối với Trần Độ đang dần bị bào mòn. 
“Không cần, ngươi đi xem họ đến chưa, ở đây có Tần a ma là đủ rồi.” Dứt lời, dao bổ mạnh xuống thớt, tiếng va chạm vang lên sắc bén, dù là xương cứng mấy cũng bị chặt làm đôi. Tần a ma đang nhặt rau bên cạnh bị dọa giật mình, ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng Trần Độ lặng lẽ rời đi. 
“Niên ca nhi à, để ta ra ngoài xem thử.” Tần a ma đặt rau xuống, lau tay rồi nhanh chóng bước theo sau Trần Độ. 
“Trần tiểu tử.” Tần a ma gọi với theo: “Ta có mấy lời muốn hỏi ngươi.” 
Tần a ma do dự một hồi rồi nói: “Ngươi… Với Niên ca nhi, vẫn chưa có… Chuyện đó đúng không?” Ông ấy nháy mắt ra hiệu với Trần Độ, Cha ma Trần Độ mất sớm, mấy chuyện thế này chắc không ai dạy, ông ấy cũng xem như nửa người thân của hắn. Dạo này thấy bầu không khí giữa hai người hơi kỳ lạ, trong lòng sinh nghi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play