Ngô Anh nhớ lại cảnh Lưu Phúc Địch tìm đến nhà mình lúc trước. Chuyện đối xử tốt hay xấu với anh em nhà họ Bạch, ai sáng mắt cũng thấy rõ. Nếu có người muốn ngấm ngầm giở trò, không thể phủ nhận rằng việc này rất đơn giản.
“Đến rồi, đến rồi! Gia chủ nhà họ Triệu đến rồi!”
Giờ lành đã đến, gia chủ nhà họ Triệu – Triệu Thanh Vân và a ma nhà họ Triệu dẫn đôi tân nhân bước ra. Quả đúng như người kia nói, cả người Lưu Phúc địch trông đầy đặn hơn hẳn.
Làn da vốn đã trắng hồng, nay càng mịn màng căng bóng, đứng xa nhìn thôi đã thấy nổi bật hơn cả ca nhi con nhà quan trên trấn.
Càng thấy Lưu Phúc Địch sống thoải mái, Ngô Anh lại càng chắc chắn rằng mình đã bị lừa. Không có gã ta, sao cái tên lẳng lơ kia có thể đỏ da thắm thịt, rạng rỡ như hôm nay!
“Nhìn đi, cha ma của ca nhi nhà họ Lưu kìa, ca nhi gả tốt đúng là khác biệt, chắc hẳn bộ y phục này không rẻ đâu.”
Ngô Anh chuyển ánh nhìn sang đôi vợ chồng ngồi bàn lớn nhất. Hôm nay cả hai đều mặc trường bào bằng gấm tốt, khác hẳn với y phục làm ruộng thường ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT