“Phải rồi, nghe nói mời cả thôn đến tham gia. Quy mô hoành tráng như vậy, ngay cả những ông lớn trên trấn cũng chưa chắc đã dám tổ chức. Dù gì đây cũng là bữa tiệc không thu lễ vật, ai cũng được ăn uống thỏa thích. Ta phải nhanh chóng về đón thằng con nhà mình đi tranh chỗ tốt, đến trễ là không còn chỗ đâu!” 
Khi chưa tụ tập đông đủ để về thôn, vài người trên xe bò đã bắt đầu bàn tán rôm rả, chủ đề đương nhiên là hôn lễ của nhà họ Triệu. 
“Nhắc đến đám này, ta lại thấy tiếc giùm cho Bạch ca nhi. Đang yên đang lành sao lại gả cho cái tên man rợ đó? Chắc giờ đang trốn ở đâu đó mà khóc hết nước mắt rồi, có khi gối đã ướt sũng ấy chứ!” 
Người này nói là thương tiếc, nhưng giọng điệu lại đầy chế giễu, như thể chỉ muốn hóng chuyện cho vui. 
“Bạch ca nhi đúng là đáng thương, nhưng ai nấy đều có số cả. Cậu ấy ấy à, không có phúc để hưởng rồi!”
Bạch Tu Niên khẽ hừ lạnh. Những người vô tri đáng ghét nhất trên đời chính là kiểu người thế này, ngồi bên đường vừa ăn hạt dưa vừa cười cợt chuyện người khác. Có lúc, để thể hiện bản thân cao thượng và tốt đẹp, họ giả vờ đồng cảm, nhưng ngoảnh mặt lại thì kể khổ của người ta như một câu chuyện gây cười. 
Sự đồng cảm trong miệng họ chỉ là lời nói suông. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play