Nếu còn nữa, liệu anh ta có thể mặt dày hỏi xin một con không?
Thẩm Chi Hủ liếc mắt một cái đã hiểu ý của dị năng giả hệ hỏa, anh giơ tay nhéo nhéo đôi tai nhỏ đang run rẩy của hổ con, nhàn nhạt đáp: “Ừm, tôi chỉ nuôi một con này thôi.”
“À…” Dị năng giả hệ hỏa lộ vẻ tiếc nuối, nhưng anh ta thật sự thèm muốn hổ trắng nhỏ trong lòng Thẩm Chi Hủ. Nếu không thể nuôi, sờ một chút thì chắc được nhỉ? Lớn chừng này rồi mà anh ta còn chưa sờ qua hổ bao giờ!
Nghĩ vậy, anh ta liếm mặt hỏi: “Có thể cho tôi sờ một chút không?”
Trong lòng Thẩm Chi Hủ khẽ động, còn chưa kịp mở miệng từ chối thì hổ con trong ngực đã không vui, ngẩng đầu về phía dị năng giả hệ hỏa “ha” một hơi, đồng thời không quên ngẩng đầu lườm anh một cái đầy giận dữ, ra vẻ nếu anh đồng ý thì nó sẽ cắn chết anh.
Lần đầu tiên Thẩm Chi Hủ thấy vẻ hung dữ đáng yêu này của hổ con, anh bình tĩnh thưởng thức vài giây, sau đó mới mang ngữ khí xin lỗi nói với dị năng giả hệ hỏa: “Xin lỗi, nhóc hổ nhà tôi sợ người lạ.”
Dị năng giả hệ hỏa cũng nhìn thấy vẻ hung hăng của hổ trắng nhỏ khi hà hơi về phía mình, nhưng anh ta không hề sợ hãi, ngược lại còn thấy hổ trắng nhỏ đáng yêu hơn. Đáng tiếc hổ con và chủ nhân của nó đều không đồng ý cho anh ta sờ, vẻ mặt đành phải tiếc nuối nhìn chằm chằm hổ con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT