Hơn nữa người này nhìn thấy mỹ nhân bệnh vẫn sống tốt mà không hề có ý định xin lỗi, điều này càng khiến cô khó chịu hơn.
Ngô Tương Nhược nhìn thấy vẻ xa lạ từ trong ánh mắt Thẩm Chi Hủ, điều này như một gáo nước lạnh dội lên trên đầu cô ta.
“Thẩm Chi Hủ, anh không nhớ tôi sao? Tôi là Ngô Tương Nhược, trước đây chúng ta cùng một tiểu đội!”
Cô ta vừa nói như vậy thì Thẩm Chi Hủ cũng nhớ ra, mỉm cười khó hiểu: “Ồ, thì ra là tiểu đội đã từng bỏ rơi tôi à?”
Thẩm Chi Hủ không có ác cảm gì với tiểu đội này, cũng chẳng có thiện cảm, nhưng anh cảm nhận được sự căm phẫn và bất bình của hổ trắng nhỏ trong ngực, vì thế mới nói ra câu hỏi này.
Sắc mặt Ngô Tương Nhược ngượng ngùng: “Anh, anh còn hận chúng tôi ư? Lúc ấy chúng tôi làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, sau đó tôi đã áy náy rất lâu……”
Hơn nữa sau khi rời khỏi thành phố Lang không bao lâu thì bọn họ gặp phải làn sóng tang thi, người đầu tiên đề nghị bỏ rơi Thẩm Chi Hủ là Sở Đào cũng mất mạng vào miệng của tang thi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT