Cậu đưa mấy củ cải đến doanh trại Bạch Hổ, tốc độ trưởng thành nhanh hơn nhiều so với dự tính ban đầu. Mới hai mươi ngày, bốn chậu củ cải đã hoàn toàn chín muồi. Chúng hút dinh dưỡng từ đất, lớn phổng lên, đầu trắng mập mạp nhô lên khỏi mặt đất, lá xanh mướt phủ trên đỉnh, từng bụi trông ngon mắt đến lạ.
Nhưng giờ cậu lại chẳng dám tùy tiện động vào. Từ khi mấy củ cải nhô lên khỏi mặt đất, Tả Lai như rơi vào trạng thái cuồng nhiệt nào đó. Lúc cậu hé lộ ý định chờ củ cải chín sẽ nhổ hai củ lên ăn, Tả Lai liền dùng ánh mắt không mấy tán đồng nhìn cậu chằm chằm. Từ đó, cậu không dám nhắc đến chuyện ăn thử trước mặt hắn nữa.
Tả Lai – người phụ trách nghiên cứu thu hoạch – giờ coi mấy củ cải này như con ruột. Mỗi ngày ít nhất đến xem hai lần, còn dùng dao phẫu thuật cẩn thận cắt một phần vỏ đem về nghiên cứu thành phần dinh dưỡng và cấu trúc gen.
Nhưng cậu vẫn muốn ăn!
Nhìn mà không được ăn đúng là khổ quá sức tưởng tượng.
Cậu xuyên tới cái thế giới hoang mạc ẩm thực này cũng hơn một tháng rồi. Thời gian đầu bị đồ ăn tệ hại ở đây hành hạ, phải tận dụng mọi nguyên liệu kỳ quái để chế biến ra thứ gì đó miễn cưỡng ăn được, an ủi dạ dày. Cậu nhớ đồ ăn ở Trái Đất phát điên lên được.
Huống hồ, mấy củ cải này còn là do chính tay cậu trồng. Đối với đồ ăn, sự tôn trọng lớn nhất chẳng phải là thu hoạch và biến chúng thành món ngon hay sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT