Tiết Trầm Cảnh đứng dậy, cái bóng đen dưới chân chàng ngưng kết thành đôi cánh chim. Đôi cánh đen ấy trước đây bị Phược Ma khóa gây thương tích, xương cánh bị cắt thành nhiều đoạn, vặn vẹo không thành hình. Chàng cẩn thận nối lại những đoạn xương cánh bị gãy, nhỏ máu tươi để nó hồi phục.
Đôi cánh này không ngừng run rẩy trong tay chàng, và rung đến mức rụng xuống một đống lớn lông vũ. Lông vũ rơi xuống đất tan thành ma khí mịt mờ rồi biến mất, ma khí mà chàng dùng để giục sinh lông vũ còn không nhanh bằng tốc độ nó rụng.
Tiết Trầm Cảnh nhíu chặt mày, giơ tay tát nó một cái, chính mình cũng đau đến rít lên, trách mắng: “Đừng run nữa, run nữa ngươi sẽ trọc đầu đấy. Nếu không bay lên được ta sẽ xoa nát ngươi đút cho lũ ma khác ăn.”
Dưới cánh phát ra một tiếng kêu đáng thương vô cùng của chim, run rẩy càng thêm lợi hại. Tiết Trầm Cảnh hừ một tiếng, thiếu kiên nhẫn nói: “Ta biết ngươi đau, chẳng lẽ ta không đau sao?”
Chàng rất sợ đau, liên quan đến con ma cộng sinh với chàng cũng đặc biệt sợ đau. Trừ Cốt Ma, Cốt Ma không có đau đớn, cả người xương cốt dù có bị cắt thành vụn cũng sẽ không cảm thấy đau, nên Tiết Trầm Cảnh đặc biệt thích sử dụng nó.
Đáng tiếc tên đó chẳng có tác dụng gì, toàn thân xương cốt, không thể bay lên được.
Tiết Trầm Cảnh tốn một ít công phu mới nối liền những đoạn xương gãy của đôi cánh này, ma khí từ trên người chàng tràn ra, bóng đen hóa thành từng mảnh lông vũ dài bao phủ trên đôi cánh đen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play