Tiết Trầm Cảnh nhất thời hoảng thần, để Tiết Hành Chỉ kéo chàng vào Tiết trạch.
Cánh cửa dày nặng chầm chậm đóng lại phía sau, hành lang và đình viện hiện ra trong mắt đều khiến hắn cảm thấy quen thuộc, dường như bố cục không hề thay đổi so với lúc hắn rời nhà, chỉ là người bên cạnh đã già đi rất nhiều.
Những hạ nhân, tôi tớ tụ tập từ trong phòng, đa phần chàng đều không quen biết, chỉ có vị quản gia dẫn đầu nhìn có vài phần quen mặt.
Tiết Hành Chỉ vẫn luôn nắm chặt cổ tay chàng, dường như sợ quay người lại sẽ biến mất một lần nữa. Ông chỉ vào người đàn ông trung niên dẫn đầu, nói: “Hắn là Lưu Họa nhi, con trai Lưu quản gia, hồi nhỏ thường xuyên đi theo bên cạnh con, con còn nhớ không?”
Tiết Trầm Cảnh cẩn thận nhìn chằm chằm hắn, qua lời nhắc nhở này, trong đầu chàng có chút ấn tượng. Nhưng Lưu Họa trong ký ức của chàng vẫn dừng lại ở thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi.
"Thiếu gia?" Lưu Họa tiến lên trước, kinh ngạc đánh giá chàng, nâng tay áo dụi mắt, nhìn về phía búi tóc và dải buộc tóc trên đầu chàng.
Đây là thói quen của họ khi còn niên thiếu. Tiết Trầm Cảnh thích những màu sắc rực rỡ, dải buộc tóc thường là màu tươi sáng; Tiết Minh Uyên thì thiên về những trang phục thanh nhã hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT