Tiết Trầm Cảnh, con sứa quái này, dính người đến mức nào, Ngu Ý lúc này mới thực sự được chứng kiến tận mắt.
Xúc tu của chàng tràn ngập trong và ngoài lầu gỗ, vô thức kéo những chiếc lá trên cây rải vào trong phòng, lá cây bao quanh giường tầng tầng lớp lớp chất đống lên.
Ngu Ý tỉnh giấc, mở mắt ra thì trực tiếp bị màu xanh lá cây che phủ kín mít. Tiết Trầm Cảnh vẫn còn đang ngủ, nhưng xúc tu của chàng vẫn cần mẫn làm việc, kết những chiếc lá lại bao phủ xung quanh, tựa như dựng lên một tổ chim mới tinh.
“Ở trong tổ chim mấy ngày, sao còn học chim xây tổ vậy chứ.” Ngu Ý lầm bầm, duỗi giãn đôi chân tay bải oải, lập tức có xúc tu bỏ dở nhiệm vụ trên đỉnh đầu, xào xạc rung rinh làm lá cây rơi xuống người nàng, nịnh nọt áp sát nhẹ cọ nàng.
Ngu Ý liếc mắt nhìn Tiết Trầm Cảnh, chàng rõ ràng vẫn chưa tỉnh.
Nàng vươn tay sờ sờ xúc tu, trên đầu xúc tu sờ thấy một dấu ấn quen thuộc, là dấu răng nàng từng lưu lại.
“Dấu vết này sao còn chưa biến mất?” Ngu Ý nghi hoặc vuốt ve đi vuốt ve lại dấu răng kia, Tiết Trầm Cảnh từng chịu vết thương nghiêm trọng đến vậy còn có thể lành lại, sao một dấu răng nhỏ lại không thể tan biến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play