Hi Nhiễm nằm nghiêng trên chiếc ghế trúc, cuộn mình trong tấm áo choàng dày, hai tay vùi sâu vào ống tay áo, đầu gối nhẹ gác lên khung ghế. Cái ghế từng kê dưới bóng râm phơi nắng mùa thu, giờ đã được kéo sát vào hiên, tránh gió lùa.
Dưới hiên, gió vẫn len được vào từng kẽ tay. Sương mỏng như khói, quẩn quanh mái ngói, tụ lại ở bậu cửa thành từng hạt nhỏ long lanh. Hoa cúc trước sân đã rụng hết, chỉ còn lại mấy nhành khô gầy guộc, bị tuyết bám thành một dải trắng đục, như dấu vết của một mùa đã qua.
Cổ Hạo bưng chén trà nóng từ trong phòng đi ra, đặt lên bàn gỗ bên cạnh ghế, không lên tiếng. Nhìn thấy Hi Nhiễm cuộn mình như mèo, hắn khẽ cười, rồi lẳng lặng đứng yên bên y.
Hi Nhiễm vẫn chưa lên tiếng. Nhưng trong lòng đã cảm khái: thời gian trôi nhanh thật, mới đấy đã đến gần cuối đông rồi.
Y hé mắt ra nhìn, liền thấy Cổ Hạo đứng che gió cho mình, dáng người cao thẳng, áo ngoài bị gió tuyết tạt vào nhuộm lấm tấm điểm trắng đầu vai.
Y bất đắc dĩ cong môi cười, giọng khàn khàn vì vừa tỉnh ngủ không bao lâu:
"Đứng đó làm gì vậy, muốn bị đông cứng thành băng à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play