Mặt trời đã vươn tới đỉnh đầu, ánh dương xuyên qua lớp rèm lụa mỏng manh, vương vất khắp căn phòng một tầng sáng mịn như tơ, dìu dịu mà ấm áp.
Ngoài cửa sổ, gió sớm khẽ lay cành, chim hót líu lo, nhân gian tỉnh giấc trong muôn tiếng rộn rã. Nhưng giữa thiên hạ bận rộn ngày mới, Tịch Lạc phong các lại yên tĩnh đến lạ.
Bên trong gian phòng, mèo lười vẫn đang yên ổn ngủ say, toàn thân co duỗi tùy ý, chăn mền vắt vỏng chẳng đâu vào đâu, tư thế ngả nghiêng chẳng mảy may phòng bị.
Cổ Hạo đứng bên giường, hai tay khoanh lại, ánh mắt bình tĩnh dõi theo người nằm trên giường. Gương mặt Hi Nhiễm khi ngủ trông vẫn lười biếng như mọi khi, hàng mi dài phủ bóng mờ, đôi môi mím hờ như thể còn đang trong mộng đẹp.
Hồi lâu sau, hắn cúi người, kéo nhẹ chăn lên che phần vai lộ ra của y, ánh mắt dừng lại nơi gò má nhợt nhạt ánh nắng.
Trong lòng hắn thoáng qua một ý niệm mềm mỏng, giá mà có thể để người này ngủ thêm một chút nữa.
Nhưng giờ đã gần trưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT