Ánh trăng lờ mờ bị mây đen nuốt trọn, chỉ còn vài vệt sáng mong manh rơi vãi trên mặt đất lạnh lẽo.
Gió đêm rít qua những con ngõ dài hun hút như những khe nứt thời gian, nơi một bóng người đang lặng lẽ kéo lê một thân xác lạnh cứng, từng bước đi sâu vào màn sương đặc quánh.
Bạch Thưởng Trì cúi đầu, tóc rũ che nửa mặt. Tay trái y cào cấu da đầu mình như muốn xé toạc thứ gì, tay phải siết chặt cổ áo Tư Trực, kéo lê qua từng tấc đất đá, để lại phía sau vệt máu ngoằn ngoèo như dải ngân hà đỏ úa.
Y đi mãi, cho tới khi tiếng dế vang cũng hóa câm lặng, cảnh vật hai bên trở thành vệt bóng tối mơ hồ. Trước mắt, một cánh cổng gỗ lớn dần hiện ra giữa ánh trăng chập chờn.
Cổng cao ngất, sơn đen đã bong tróc, hai cánh khép hờ để lộ khe sáng. Phía trên treo một tấm bảng bằng gỗ tử đàn, viền đồng khảm xanh, chính giữa khắc hai chữ lớn: Bạch Gia.
Nét chữ khắc sâu, mực đã phai mòn theo gió sương năm tháng, nhưng vẫn nhuốm đầy vẻ trang nghiêm tịch mịch.
Bạch Thưởng Trì dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play