Giữa lúc ấy, tầng khí đen lượn lờ quanh thân Bạch Thưởng Trì chợt lay động, như dã thú ngủ say bất ngờ bị đánh thức. Nó uốn mình, cuộn chảy như sương mù nhiễm mực tà, rồi hung hãn nhào tới quấn quanh Bạch Thưởng Trì, như muốn nuốt trọn lấy chủ nhân. Từng sợi, từng luồng, từng hơi lạnh rít gió, len lỏi qua lớp da trắng như tuyết phủ sương, bám riết lấy kinh mạch, dây thần kinh, cả những giọt lệ đen còn chưa kịp tràn mi.
Y khựng lại, thân hình mảnh khảnh run rẩy như cành liễu hứng gió lạnh đêm đông. Đôi mắt mở lớn.
Trong khoảnh khắc ấy, ánh sáng nơi đáy đồng tử y như tan thành khói bụi. Làn nước trong vắt ngày nào giờ đây hóa đen kịt như mực tàu chưa mài, sâu hoắm như vực trời không đáy, phản chiếu bóng dáng của một linh hồn đã mục rữa.
Y bật cười. Một tiếng cười khẽ, lại vặn vẹo, méo mó như chính gương mặt y, cũng chẳng còn nhận ra hình hài của mình. Nụ cười ấy, chẳng còn giống người, mà như bóng ma vương vất cõi dương gian.
"Phải rồi..." Y thì thầm.
"Nếu muốn huynh... mãi mãi nhớ đến ta... chỉ còn một cách thôi..."
Ngón tay y nâng lên, run rẩy chạm vào ngực mình, nơi trái tim đang đập từng nhịp yếu ớt như ngọn đèn dầu trước gió. Môi y nhợt nhạt như cánh anh đào héo rũ trong tuyết, nhẹ cong lên thành một nụ cười mộng mị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT