Người phu xe hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, mang vẻ mặt chết không còn gì luyến tiếc, hét to: “Xe nhà ai mà ngang ngược thế, chặn hết cả đường thế này, làm bao nhiêu người không đi được, có chút liêm sỉ nào không vậy?”
Thiếu niên hài lòng, hừ một tiếng rồi rụt người vào trong xe.
Sau tiếng hét này, ba chiếc xe ngựa lập tức im bặt, xung quanh lại ồn ào hẳn lên, mọi người nhao nhao nói: “Đúng đó, đúng đó, chúng tôi còn phải đi qua đường nữa, chặn đường thế này thì chúng tôi đi kiểu gì?”
Giờ này vốn là giờ mọi người đi làm đi học, đặc biệt là đi học.
Con đường này là đường chính dẫn đến Quốc Tử Giám, sáng sớm có ít nhất một nửa học sinh Lục Học ở bên ngoài cần phải đi qua con đường này để đến trường.
Ba chiếc xe ngựa này không chỉ sang trọng mà trên xe còn có huy hiệu, người tinh mắt nhìn là biết xe nhà ai, nên không ai dám lên tiếng, nhưng vì Mãn Bảo mở miệng trước, sau đó lại có người hùa theo, mọi người đương nhiên cũng không sợ, lập tức nhao nhao hô lên.
Chiếc xe ngựa chắn ngang bên cạnh xe ngựa nhà họ Bạch động đậy, đi thẳng về phía trước một chút, thuận theo chặn ngang trên một con phố khác, như vậy là nhường lại nửa làn đường cho người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play