Bạch Thiện từ chối, “Ta không muốn.”
Mãn Bảo khuyên hắn, “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, chúng ta phải làm tuấn kiệt, đợi bao giờ báo được thù với Ích Châu vương rồi nói tiếp.”
Đại Cát không khỏi nói vọng từ ngoài xe vào: “Thiếu gia, đường thiếu gia, đến Quốc Tử Giám rồi.”
Ba người nhìn nhau, đều thở dài một hơi rồi đứng dậy xuống xe.
Mãn Bảo đứng bên xe, vươn tay vỗ vai Bạch Thiện, nói: “Đường còn dài, gánh nặng còn lớn, ngươi phải nhẫn nại, yên tâm, gói thuốc ta chuẩn bị cho ngươi chắc chắn sẽ không bị sặc.”
Bạch Thiện cau mày nói: “Ta ở Quốc Tử Học thì không sao cả, ngược lại là ngươi ấy, nhà bọn họ hành sự ngang ngược như vậy, hay là hôm nay ngươi đừng đến hiệu thuốc nữa.”
Mãn Bảo ngẫm nghĩ rồi nói: “Nhưng hôm nay ta có bệnh nhân đến tái khám, ta không đi thì không hay, ngươi yên tâm, ta ở hiệu thuốc thì bọn họ cũng không làm gì được ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play