Bạch Thiện quay đầu nhìn kỹ mấy chậu hoa trông rất đẹp dưới hành lang, câm nín một hồi lâu, “Quả nhiên những thứ đẹp đẽ đều có khuyết điểm ư?”
“Đạo lý này ở đâu ra vậy?”
“Trong một cuốn tiểu thuyết mà ngươi đưa cho ta, có một người đã nói như vậy.”
Trong tiểu thuyết viết nhiều thứ lắm, Mãn Bảo không truy cứu sâu, nàng đi ra chọn lựa trong mấy chậu hoa, chọn ra hai chậu trông phú quý nhất, giống cũng thuộc loại hiếm lạ, một chậu cúc, một chậu hoa hồng cổ.
Nàng nói: “Ta sẽ bán hai chậu này cho họ.”
Cúc vẫn chưa nở rộ, nhưng đã có nụ rồi, nuôi thêm mấy ngày nữa là nở, còn hoa hồng cổ thì có một bụi lớn trong chậu, một bụi có mười mấy nụ hoa, giờ đã nở hai hóa, những đóa khác chỉ hơi hé nở.
Hoa màu đỏ tươi rất thuần, dù sao Mãn Bảo cũng thích mê mẩn, Trang tiên sinh cũng nói màu hoa này rất chuẩn, mấy ngày nay họ đều ngắm bụi hoa hồng cổ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT