Hoàng đế nghe vậy thì ngước mắt nhìn Ích Châu vương đang cười hề hề, không cảm thấy gã già và gầy, chỉ thấy sắc mặt hồng hào, trông còn sống tốt hơn hắn nhiều.
Nhưng hắn vẫn gật đầu.
Thái hậu liền thở dài, “Đất phong của nó bị cắt đi một nửa, cuộc sống khổ sở lắm, con là anh trai ruột của nó, cũng không biết thương xót nó chút nào.”
Hoàng đế khẽ giật mình, cắt đi một nửa lúc nào, rõ ràng chỉ bị cắt chưa đến một phần ba.
Trên mặt hoàng đế cũng lộ vẻ thương xót, nói với thái hậu: “Mẫu hậu cứ chờ thêm đi, chuyện Kiền Vĩ Yển mới xảy ra không lâu, năm nay mới thu thuế lại thôi, nghe nói việc an trí nạn dân ở Ích Châu không được tốt lắm, các đại thần đều có lời trách móc, lúc này khôi phục e là rất khó, đợi thêm hai năm nữa đi ạ.”
Hoàng đế nhìn Ích Châu vương: “Ngũ đệ, đợi nạn dân ở Ích Châu đều được an trí ổn thỏa, qua hai năm nữa triều đình gần như quên chuyện này thì trẫm sẽ giao lại đất phong cho đệ, hoặc đệ có để ý chỗ nào khác thì đổi một mảnh đất cũng được.”
Ích Châu vương còn chưa kịp nói gì, Thái hậu đã nhanh miệng nói: “Nó vất vả lắm mới quen đất Ích Châu, còn đổi đi đâu nữa? Theo ta thì con cứ cho nó mấy huyện châu gần Ích Châu là được, khỏi phải đổi tới đổi lui còn bị lạ nước lạ cái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT