“Là hoàng đế bảo tôi vào, nếu ngài không thích tôi vào thì cứ nói thẳng với hoàng đế, ngài ấy không cho tôi vào thì tôi sẽ tự đi về nhà.” Cả đoạn đường vào kinh này Bạch Thiện đều ở trong trạng thái căng thẳng đầu óc, bị đủ người nhắc nhở dặn dò là phải nhẫn nhịn, chính hắn cũng biết là phải nhịn, nhưng lần này bị Liêm Vũ Thành nhìn với ánh mắt kia, thì ngọn lửa tức giận trong lòng hắn lại không thể ngăn được.
Bạch Thiện lạnh lùng nhìn người học quan phía sau hắn, hỏi: “Rốt cuộc có thể làm không?”
Bạch đại lang vội vàng kéo hắn lại, nhỏ giọng nói: “Không phải lúc ở nhà đã bảo ngươi phải nhẫn rồi sao?”
Bạch Thiện há mồm định đáp, Mãn Bảo đứng cạnh liền đưa tay nắm lấy tay hắn, lúc này hắn mới mím chặt môi, dùng lí trí cực lớn ngăn chặn ngọn lửa trong lòng, im lặng không nói nữa.
Học quan thấy thiếu niên này cứng như vậy thì vội vàng đứng ra hoà giải, cười nói: “Đã ghi rồi, chỉ còn hai nhà nhận ân chỉ chưa tới báo danh, ta đoán cũng sẽ tới trong nay mai thôi. Trường học quyết định sẽ mở thi vào ngày mùng một tháng bảy, thi trong ba ngày, sẽ dựa vào thành tích đó để xếp học sinh vào Lục Học.”
Hắn cười nói: “Bạch công tử biết đó, lần này bệ hạ đã ban ân chỉ cho tổng cộng 24 nhà, mỗi nhà có hai suất học, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ có 48 học sinh nhập học. Trong Lục Học thì Quốc Tử Học chỉ lấy 3 hạng đầu, Thái Học lấy 12 người tiếp theo, Tứ Môn Học lấy 12 người, 21 người sau cùng thì chia đều vào 3 học viện còn lại, việc phân vào học viện nào sẽ tùy theo thứ mà bọn họ am hiểu.”
Mãn Bảo tò mò hỏi, “Vậy nếu chẳng am hiểu thứ nào thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play