Trang tiên sinh nói với Bạch Thiện: “Không cần giữ mọi chuyện ở trong lòng, trái tim con người chỉ to từng đó, đầy quá nó không chứa được, lúc tràn ra con lại không nói, tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới gan, tim gan mà khó chịu thì cả người đều không thoải mải.”
Mãn Bảo đứng bên cạnh nghe đến trợn mắt há mồm, không khỏi giơ tay cái lên: “Tiên sinh giỏi thật đấy, con còn chưa nghĩ đến điều này. Tim chủ hành huyết*, gan chủ tàng huyết, mà tim tàng thần và gan chủ sơ tiết, điều hòa tinh thần. Nếu trong lòng giữ nhiều chuyện, hành huyết không thông thì không phải sẽ hại gan ư?”
Trang tiên sinh:…… Không, ý vi sư không phải như vậy.
Nhưng nhìn đôi mắt tỏa sáng lấp lánh của Mãn Bảo, Trang tiên sinh liền thầm nghĩ: Thôi, tùy bọn họ thôi, bọn họ vui là được.
Bạch Thiện như suy tư gì, “Vậy nếu con có tâm sự thì nên kể với ai?”
Mãn Bảo lập tức giơ tay, Bạch nhị lang đẩy nàng ra, nói: “Ngươi là con gái, khác với bọn ta, Thiện Bảo, sau này ngươi có chuyện gì thì cứ tâm sự với ta.”
Trang tiên sinh cười nói: “Cũng có thể nói với vi sư.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT