Dương Hòa Thư không khỏi ngẩng đầu cười, đây là nguyên nhân hắn thích ba đứa nhóc này, bởi vì chí hướng bọn họ luôn có chỗ tương tự, mà người có cùng chí hướng thì cách nhìn nhận thế giới cũng không quá khác nhau.
Bốn người vừa tán gẫu vừa chép sổ sách.
Bọn họ vẫn chọn sổ sách mình đã chỉnh lý ra để chép, bởi vì đã đọc và nghiên cứu một lần nên ít nhiều cũng có chút ký ức. Có trí nhớ tốt như Bạch Thiện và Mãn Bảo còn có thể liếc một cái là nhớ ra nội dung, sau đó cắm đầu chép, bởi vậy còn làm nhanh hơn lúc vừa chỉnh lý, vừa tính toán khi trước rất nhiều, lại không phải động não.
Vì thế thư phòng náo nhiệt hơn, ba người ríu rít nói chuyện, còn rủ rê Dương huyện lệnh đang nghiên cứu số liệu bọn họ vừa chỉnh lý.
Cái này cũng không làm khó được Dương huyện lệnh, hắn cũng có thể làm hai việc một lúc, vì thế mọi người cảm thấy hình như chép sổ sách cũng không quá nhàm chán.
Tốc độ chép nhanh hơn tốc độ chỉnh lý nhiều, người Đường huyện lệnh phái tới vừa đến huyện La Giang, bốn người bọn họ đã chép hết sổ sách hiện có ra một bản rồi.
Sau đó Dương huyện lệnh liền dẫn ba đứa trẻ cùng đến đại sảnh hóng hớt, à không, là đến xem diễn kịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT