Mãn Bảo ưu thương thở dài, “Đọc sách ạ.”
Đường phu nhân cười hỏi, “Đọc sách gì mà cố sức như vậy?” Nàng nghiêng đầu liếc Dương huyện lệnh, “Không phải là bị ngươi bắt làm cu li chứ?”
Dương huyện lệnh ôm Đường đại lang trong lòng, lấy một miếng bánh ngọt từ đĩa lên cho hắn, trên mặt cười tủm tỉm, dường như không để ý các nàng đang nói gì.
Mãn Bảo nói: “Sách gì cũng đọc ạ, Đường phu nhân, đây là lần đầu tiên tỷ tới huyện La Giang ạ?”
Đường phu nhân oán trách nhìn Mãn Bảo, biết nàng đang trả lời có lệ, nhưng thấy nàng vẫn cười hì hì, không có tí chột dạ và ngượng ngùng nào thì biết da mặt nàng dày, e là khó hỏi ra được gì từ chỗ nàng, chỉ đành dời đề tài theo nàng, “Đúng vậy, lần đầu tiên, ngày mai muội có muốn dẫn ta ra ngoài đi dạo không?”
Đường phu nhân không phải là người thích lãng phí thời gian và thích gây sự, đường này không thông thì không đi nữa.
Mãn Bảo vốn đang định giới thiệu mấy địa phương cho nàng lập tức ngừng lại, đổi lời: “Thật ra chỗ du ngoạn tốt nhất huyện bọn muội là nha huyện, mấy chỗ khác đều rất bình thường, kém hơn thành Ích Châu nhiều, cho nên muội cảm thấy Đường phu nhân không cần ra ngoài đâu ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT