Đường huyện lệnh khẽ cười, không tiếp lời mời của hắn mà tiếp tục hỏi: “Giữa hai loại mạch giống khác biệt đến cỡ nào?”
Chu tứ lang ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi cũng chưa trồng bao giờ, có điều năm thứ nhất nhà tôi thu hoạch loại lúa mạch mới này đã đổi hạt mạch thường cho người trong thôn, chỉ có của nhà tôi mới là loại mạch giống chọn lựa kỹ lưỡng, năm thứ hai thu hoạch thì nhà tôi thu hoạch được nhiều hơn nhà khác hai sọt trên một mẫu đất.”
Mãn Bảo cũng nhăn mày nhớ lại giúp: “Có điều năm nay người trong thôn đều trồng những hạt giống được chọn lựa kỹ, sản lượng trên mẫu càng ngày càng cao, mà bây giờ cho dù chỉ là loại mạch giống sàng chọn qua hai lần thì cũng tốt hơn loại đầu tiên nhà bọn muội đổi cho người trong thôn rồi.”
Đường huyện lệnh khẽ gật đầu, lúc này mới hỏi giá cả.
Chu tứ lang ngẫm nghĩ rồi nói: “Bây giờ tôi bán ra ngoài với giá 140 văn một đấu, nếu Đường đại nhân muốn mua thì tôi sẽ bớt năm văn tiền, được không?”
Bây giờ hạt giống cũ trong tiệm lương thành Ích Châu đã là 150 văn một đấu, còn mạch giống mới thì phải trên 200 văn, trên cơ bản người dân bình thường đều không mua nổi mạch giống mới.
Đường huyện lệnh nghe thế thì hơi nhướng mày, tò mò hỏi Chu tứ lang, “Sao cậu bán rẻ thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT