Chu tứ lang cũng là người đã trải đời, hắn biết có chút vải may quần áo không dễ mua, mà lần này vải dệt nhà họ Quý đưa tới còn tốt hơn lần trước, màu sắc cũng rực rỡ hơn.
Chu tứ lang khoa tay múa chân ướm lên người Mãn Bảo, hài lòng gật đầu, “Vừa xứng với muội.”
Bây giờ Mãn Bảo không quá đam mê với quần áo đẹp, ngày nào bé cũng phải đến hiệu thuốc, không nói đến việc lúc khám bệnh chữa bệnh phải mặc gọn gàng sạch sẽ mà cho dù không có người bệnh thì cũng phải bò lên bò xuống sửa soạn dược liệu.
Cho nên bây giờ bé chỉ thích quần áo vừa sạch sẽ gọn gàng vừa thoải mái thôi.
Mãn Bảo chỉ nhìn thoáng qua liền xoay người đưa cho Chu Lập Quân: “Cho con, khi nào mang về cho Đại Nha và Tam Nha nữa, các nàng cũng mặc được.”
Chu tứ lang bủn xỉn đoạt lại: “Thôi, vẫn là để ta xử lý giúp muội đi.”
Trong thư phòng, Đường huyện lệnh mới kết thúc ván cờ vừa quay đầu liền thấy màn chia của ngoài sân, à không, là màn phân chia tài sản này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT