---

Reset đã chấp nhận lời mời kết bạn của cậu.

Reset còn mời cậu cùng chơi game nữa!!!

Trong lòng Tiết Lan rõ ràng đã kích động đến mức suýt nhảy dựng khỏi ghế chơi game, vậy mà ngoài mặt lại chẳng hề biểu cảm gì, chỉ từ tốn di chuyển chuột đến lời mời tổ đội, bình tĩnh nhấn vào nút “chấp nhận”.

Cậu vốn định bình tĩnh chào hỏi Gã Mập và Lão Thất… nhưng lại phát hiện trong đội chỉ có Đoạn Văn Tranh và mình.

Tiết Lan khựng lại một nhịp trong hơi thở.

BabyCandy: Bạn cậu đâu?

Đã quá nửa đêm, Đoạn Văn Tranh không tắt mic, cậu ta đang ở trong phòng net, Tiết Lan lờ mờ nghe thấy tiếng gõ bàn phím và tiếng trò chuyện mơ hồ, nhỏ đến mức còn không bằng tiếng thở khẽ hoặc tiếng vải áo cọ vào nhau.

Không ồn ào chút nào, Tiết Lan thậm chí còn vô thức nín thở vì sự yên tĩnh ấy.

"Không có." Đoạn Văn Tranh không gõ chữ, trực tiếp lên tiếng: “Còn ai nữa không?”

Tiết Lan lúc này mới sực nhớ, trong khoảng thời gian này, Đoạn Văn Tranh bỏ nhà đi, tạm thời ở trong quán net, mãi về sau mới được Ôn Diễn thuyết phục để gia nhập trại huấn luyện. Trong tiểu thuyết không viết nhiều về quãng thời gian này, chỉ lướt qua trận xếp hạng hôm nay rồi chuyển sang tình tiết giám đốc đội LGW không tìm được Đoạn Văn Tranh, Ôn Diễn đến và đưa cậu ấy đi.

Vậy là khoảng thời gian này…

Đoạn Văn Tranh đều sống trong quán net như vậy sao?

Trong lòng Tiết Lan bỗng dâng lên cảm giác bực bội khó hiểu, người như Đoạn Văn Tranh, luôn đứng ở vị trí được người khác ngưỡng mộ, vậy mà bây giờ lại phải sống trong điều kiện như thế để chờ bắt đầu trại huấn luyện?

Tiết Lan không nói gì, Đoạn Văn Tranh tưởng cậu không nghe thấy, liền gõ phím hỏi lại:

Reset: Còn ai nữa không?

Tiết Lan vội hoàn hồn.

BabyCandy: Không còn.

Đoạn Văn Tranh lập tức nhấn vào xếp trận.

Giờ rank của cậu ta đã rất cao, nên ở thời điểm đêm khuya như vậy, việc chờ trận khá lâu và nhàm chán.

BabyCandy: Mình chơi support không giỏi lắm, có làm cậu vướng chân không?

“Ừ.” Đoạn Văn Tranh không khách sáo: “Nhưng ý thức, thao tác cơ bản và phán đoán của cậu đều khá ổn, nên sẽ không gây cản trở.”

Lời của cậu ấy vừa có khen vừa có chê, nhưng đầu óc Tiết Lan lại chỉ quanh quẩn câu “ý thức, thao tác cơ bản và phán đoán đều khá ổn”.

Cậu chưa từng được ai khen như vậy, lại còn là từ người mà cậu ngưỡng mộ nhất.

Vành tai cậu nhuộm đỏ, dù trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng những ngón tay vô thức trượt trên chuột lại tố cáo tâm trạng đang rối bời.

“Cậu ném lựu đạn chuẩn hai lần. Nếu lần đầu là tình cờ, thì lần thứ hai cậu có thể canh sát mép thời gian nổ để giết đối thủ… Cậu đoán được phạm vi sát thương chính xác à?”

Khuôn mặt Tiết Lan càng lúc càng đỏ, cứ như học sinh được thầy giáo điểm danh khen ngợi, nghiêm túc gõ chữ trả lời.

BabyCandy: Không quá chính xác, chỉ là ước chừng thôi.

Đoạn Văn Tranh hơi nhướng mày: “Ước chừng thôi à.”

Tiếng nói trầm thấp truyền ra từ tai nghe khiến mặt Tiết Lan nóng bừng, may mà đúng lúc này trận đấu bắt đầu, cậu mới có cớ thở phào, tập trung vào xếp hạng.

Support là nghề có nhiều giới hạn, thắng bại thường phụ thuộc vào việc đồng đội có "mang não" vào game hay không, nên từ trước đến giờ cậu cũng không đặt quá nhiều kỳ vọng vào nghề này.

Nhưng mà đồng đội là Đoạn Văn Tranh…

Cậu bỗng cảm thấy nghề này cũng không tệ như tưởng tượng.

Hai người cứ thế đánh trận này đến trận khác, Tiết Lan dù đã buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn không nỡ nói lời tạm biệt để đi ngủ.

Cậu đang lơ mơ theo đội, vừa vào bản đồ thì đã thấy khung chat góc trái màn hình bị spam đỏ chói một loạt dòng—

Yeran001: BabyCandy?? Reset? Hôm qua hai đứa mày cùng nhau nhắm Wind à?? Tên Reset này chắc chắn là hack rồi?! Báo cáo hắn!!

Tin nhắn này bị đối phương copy paste cả bảy tám lần, muốn không thấy cũng khó. Ban đầu Tiết Lan không định để ý, nhưng đọc đến nửa sau thì cơn buồn ngủ bay biến quá nửa, hàng lông mày cũng khẽ nhíu lại.

BabyCandy: Biết mình chơi kém nên bắt đầu tìm lý do đổ thừa trước hả?

Ban đầu Tiết Lan không định so đo với đám fan não tàn của Ôn Diễn, dù gì thì người đeo bám Ôn Diễn là nguyên chủ chứ không phải cậu, cậu có thể giả vờ như không nghe thấy. Nhưng chuyện này liên quan gì đến Đoạn Văn Tranh chứ?

Yeran001: Ô hô, bám được một cái đùi vàng hack rồi thì không biết trời đất là gì nữa hả? Nếu hai đứa mày chơi hay, không hack, thì sao không đi đánh chuyên nghiệp luôn đi?

Cơn buồn ngủ của Tiết Lan lập tức bay sạch. Cậu từ trước đến giờ ít giao tiếp với người khác, càng chưa bao giờ cãi nhau, nhưng lần này cậu nén giận, gõ phím lách cách, nhớ lại mấy câu học được khi xem livestream rồi đáp trả:

BabyCandy: Nếu bọn này thật sự đi đánh chuyên nghiệp thì sao? Mày livestream ăn bàn phím chứ gì?

Hiện tại cậu đang dùng tài khoản chính của nguyên chủ, còn Đoạn Văn Tranh vốn thường dẫn Gã Mập và Lão Thất chơi, bản thân cậu đã nằm trong top 30 toàn server. Sau một đêm chơi cùng nhau, tài khoản của Tiết Lan cũng đã vào top 100 toàn server, đối phương cũng có rank cao. Tiết Lan vừa gửi xong dòng đó thì lập tức thấy trong đội có người nói đối thủ đang livestream.

Tiết Lan vừa gửi dòng chữ đó thì bỗng nghe thấy tiếng cười khẽ từ mic nhóm. Cậu khựng tay, mới nhận ra toàn bộ màn cãi nhau kiểu con nít của mình nãy giờ đã bị người mình ngưỡng mộ nhất nghe hết.

Mặt Tiết Lan lập tức đỏ bừng, ngón tay đông cứng trên bàn phím, khí thế hung hăng khi nãy đã bay sạch.

Nhưng đối thủ lại tiếp tục gửi tin nhắn khiêu khích—

Yeran001: Đi đánh chuyên nghiệp? Mày á?? Mày với cái thằng hack đó mà đi đánh chuyên nghiệp thì tao livestream ăn bàn phím! Nhưng nếu tụi mày không đi thì sao??

Âm thanh từ tai nghe vẫn còn tiếng gõ bàn phím lách cách của Đoạn Văn Tranh, Tiết Lan đỏ mặt mở khung chat riêng, đánh đi đánh lại mấy lần mà vẫn không gửi.

Yeran001: Đánh chuyên nghiệp đâu phải cứ ôm một cái đùi mạnh là được? Đánh chuyên nghiệp thì không được hack đâu nhé.

Yeran001: Thế này đi, ăn bàn phím thì có hơi phí bàn phím. Tao là người thương hoa tiếc ngọc, nếu hai đứa mày không đi đánh chuyên nghiệp thì mày mặc váy ngắn nhảy dance girl cho anh em tao coi đi.

Yeran001: Sao im luôn rồi? Sợ rồi à?

Tiết Lan cuối cùng không nhịn được nữa.

BabyCandy: Chuẩn bị bàn phím đi.

Tiết Lan đã tắt livestream, nhưng đoạn video Reset bắn một phát hạ gục Ôn Diễn đã được lan truyền trên mạng. Dù cậu và Đoạn Văn Tranh không quan tâm, nhưng sau một ngày, fan và anti của Ôn Diễn đã cãi nhau ầm trời.

Tên streamer tên Yeran001 kia thấy mình được xếp cùng trận với Tiết Lan, liền đưa ID của Tiết Lan lên livestream, hiện tại phòng stream của hắn đã leo lên top 1 real-time.

Hắn vừa nhìn thấy lượt xem tăng lên, vừa gõ chữ khiêu khích trong khi miệng thì nói với khán giả.

Nhưng còn chưa gõ xong, màn hình hắn lập tức chuyển sang màu đen trắng!

Thông báo hệ thống: Reset đã tiêu diệt Yeran001 thành công

Hắn chửi thề một câu, vội bật lại replay, vừa xem vừa nói với khán giả:

“Hack chắc luôn! Hai thằng này mà có đội tuyển nào dám tuyển thì tao livestream ăn phím! Mấy ông cứ chờ BabyCandy nhảy múa đi nha! Nhớ follow tui đó!”

Tiết Lan nhìn thông báo vừa hiện trên màn hình, theo bản năng liếc nhìn người đứng cạnh mình trong game.

Đoạn Văn Tranh nhẹ nhàng cất súng, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, tiện miệng hỏi: “Dễ dàng đồng ý vậy? Tôi chưa nói sẽ đi đánh chuyên nghiệp đâu đấy.”

Mặt Tiết Lan vẫn đỏ ửng, nhưng lại bướng bỉnh mở khung chat riêng, chẳng cần nghĩ ngợi gõ một dòng chữ.

BabyCandy: Dù tôi không vào được LGW, thì cậu chắc chắn sẽ vào.

Đoạn Văn Tranh không đáp, đứng trên một mỏm đá cao, ánh mắt lướt qua ba con đường chủ lực mà địch có thể đến.

Tiết Lan có linh cảm, nhớ lại cú headshot vừa rồi của Đoạn Văn Tranh… mà vị trí của họ vẫn chưa hề thay đổi.

Không lẽ…

Tiết Lan vội lắc đầu, không thể nào… Cậu còn đang nghi ngờ ý nghĩ điên rồ của mình thì tên streamer kia đã hồi sinh và chạy ra khỏi căn cứ địch.

Đoạn Văn Tranh lạnh lùng giương súng, bắn một phát vào đầu.

Thông báo hệ thống: Reset đã tiêu diệt Yeran001 thành công

“……”

Vậy là… Đoạn Văn Tranh thật sự đang camp điểm hồi sinh của hắn ta?! Nhưng vô lý quá, trận đấu mới bắt đầu mà…

“Sao còn đứng đấy ngơ ngác, đi thôi.”

Đoạn Văn Tranh nói xong liền cất súng, dẫn cậu nhảy xuống từ chỗ cao, rút về phía căn cứ bên mình.

Bản đồ lần này là bản đồ Tiết Lan thích nhất: Khói Lam hoang dã.

Trong hoang mạc, những khối đá khổng lồ tựa như dã thú phục kích, khói lam mờ mờ trên bầu trời như dải lụa trong mộng, ánh sáng từ trung tâm năng lượng đâm xuyên trời cao tựa ánh sáng hy vọng dẫn đường cho lữ khách.

Lúc kẻ địch còn chưa đuổi đến, hai người đã men theo địa hình mà trèo lên một tảng đá lớn gần đó.

Vị trí của tảng đá này…

Tiết Lan lặng lẽ theo sau, tiếp tục buff cho cậu ấy.

Đoạn Văn Tranh bình tĩnh dựng súng, bật livestream, tiếng streamer gào rú lập tức truyền vào tai nghe của Tiết Lan.

“Bọn mày chạy đi đâu vậy?! Không thấy tụi nó đã camp tận cửa nhà rồi sao?!”

“Bọn vô dụng! Không biết hỗ trợ à?! Người ta không thèm đổi vị trí luôn đấy!!”

Tiết Lan nhíu mày, quay màn hình lại, quả nhiên thấy streamer kia đang dẫn team tiến đến tảng đá khi nãy.

Đoạn Văn Tranh bình tĩnh lên đạn, “đoàng” một tiếng, một tên ngã xuống.

Thông báo hệ thống: Reset đã tiêu diệt Yeran001 thành công

“……” Quả nhiên, vị trí hiện tại của họ chính là góc có thể ngắm trọn tảng đá lúc nãy.

Tiết Lan vốn không phải người để tâm đến mấy chuyện vặt vãnh, nhưng lúc này, nhìn người trước mặt thu súng gọn gàng như chẳng có gì xảy ra, tim cậu còn đập nhanh hơn cả những lần lén xem truyện đêm khuya.

Cậu thậm chí cảm thấy máu nóng sục sôi, chỉ tiếc khẩu súng trong tay là súng hỗ trợ, không thể cùng Đoạn Văn Tranh chém giết mở đường máu.

Tên streamer kia bị headshot ba lần liên tiếp đã sắp phát điên, Đoạn Văn Tranh chỉnh nhỏ tiếng mic: “Đi thôi.”

Trong game, Đoạn Văn Tranh không tiếp tục camp mà bắt đầu vòng quanh biên giới bản đồ, dọn sạch các khu phóng xạ để lấy điểm và vàng nâng cấp súng bắn tỉa.

Streamer bị giết ba lần liền trở nên hoang mang, vừa thấy khu phóng xạ bị dọn là lao vào ngay.

Nhưng mỗi lần tới nơi thì Tiết Lan và Đoạn Văn Tranh đã chuyển đến điểm khác rồi.

Sau khi xong điểm thứ ba, Đoạn Văn Tranh liếc súng: “Đi thôi, dẫn cậu đánh bot.”

---

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play