---

Kênh voice tổ đội rơi vào một khoảng lặng sau lời nói của Tiết Lan.

“Chà!” Một lúc sau, gã mập cười ha hả: “Bây giờ hiếm gặp được cô gái nào vừa xinh đẹp lại vừa dễ tính như em đấy! Đúng đúng, đều là anh em cả, sau này cùng nhau chơi game nhé!”

“……”

“Nhưng mà anh Tranh đã kết bạn QQ với em chưa?”

BabyCandy: Chưa.

Tiết Lan vẫn chưa từ bỏ, tiếp tục gõ chữ:

BabyCandy: Em thực sự là con trai.

“Biết rồi mà!” Gã mập đáp lấy lệ, lại hỏi tiếp: “Vậy WeChat thì sao?”

“……”

BabyCandy: ……cũng không có luôn.

“Ái chà…” Gã mập tỏ ra thất vọng: “Thật sự không có à, tôi còn tưởng anh ấy cố tình giấu đi không cho tụi tôi. Lão Thất, anh không kết bạn được với nữ thần của anh rồi.”

“……Biến.”

Tiết Lan khó khăn mở khung chat giữa lúc hai người kia đang cãi vã, nghiêm túc gõ thêm một lần nữa:

BabyCandy: Em thật sự là con trai.

“Cẩn thận.”

Giọng Đoạn Văn Tranh rất nhẹ, nhưng lại kéo tâm trí Tiết Lan trở về đúng lúc.

Trong lúc Tiết Lan mải gõ chữ, cậu và Đoạn Văn Tranh đã kéo giãn khoảng cách, hai kẻ địch nhân cơ hội đó lao tới bắt lẻ.

May mà lời nhắc nhở của Đoạn Văn Tranh kịp thời kéo Tiết Lan tỉnh táo lại, cậu điều khiển né đạn bằng phản xạ, vừa kịp thoát khỏi mấy phát súng.

Gã mập reo lên “Cô gái đợi tôi với!” rồi hí hửng chạy về phía vị trí của cậu.

“……”

Bọn họ rốt cuộc có nghe cậu nói không?

Có lẽ vì thấy Tiết Lan là y tá và lại đi lẻ một mình, đối phương không buồn núp mà trực tiếp xả đạn định kết liễu lấy mạng.

Tiết Lan nhảy qua bức tường đổ để tránh đạn, bên trái là khu phóng xạ có xác sống lang thang, bên phải là con phố dài dễ bị lộ nhưng có thể chạy xe. Kỹ năng thanh tẩy của y tá vẫn đang hồi chiêu, không thể dùng để làm sạch khu vực, cậu chỉ còn một đường để chọn.

Kẻ địch thấy y tá đi lẻ thì lơ là cảnh giác, thấy Tiết Lan trốn sau tường mãi không ló ra, bèn cầm súng tiến lại gần.

“Có vẻ là gái.” Đối phương bật voice gần, bắn mấy phát rồi cười đùa: “Cô em mở mic đi, không giết em đâu.”

Loại voice này chỉ nghe được trong khu vực gần. Trong game thỉnh thoảng có kiểu người nhàm chán thế này, Tiết Lan không thèm để ý, đổi góc camera theo dõi bước chân của hai người. Khi cả hai vừa chạm đến một điểm nhất định, cậu quăng lựu đạn từ góc tường ra.

Tài khoản y tá của Tiết Lan có thứ hạng không thấp, cộng thêm tài khoản của Đoạn Văn Tranh kéo rank, nên kẻ địch cũng là hàng top server quốc gia.

Nghe thấy tiếng lựu đạn rơi, hai tên kia vội vàng né tránh.

Nhưng đúng lúc ấy, một bóng người bất ngờ lao ra từ sau tường, nhanh gọn rút dao đâm thẳng vào tên đang loạng choạng né tránh!

Tên kia vừa đứng vững thì đã bị đâm mất gần hết máu. Cảm thấy có gì đó sai sai, hắn vội giơ súng phản công. Nhưng đối thủ sau khi đâm xong đã lẻn ra sau lưng hắn, lại rút dao đâm tiếp, màn hình game lập tức chuyển sang trắng đen.

“Chết tiệt!”

Voice công khai vang lên một tiếng chửi thầm.

Tên còn lại bị lựu đạn làm tản ra vừa mới nhận ra có chuyện thì đồng đội đã ngã, hắn giơ súng định kết liễu Tiết Lan, nhưng một tiếng súng vang lên bên tai, màn hình hắn cũng hóa trắng đen.

Tiết Lan xoay camera nhìn về phía Đoạn Văn Tranh đang thu súng cách đó không xa.

BabyCandy: Cảm ơn.

“Quào! Tôi còn chưa tới mà hai tên kia đã nằm xuống rồi? Này anh Tranh, anh hốt mạng nhanh thiệt đó!”

Gã mập vừa đùa vừa than phiền, rồi lại quên hết mọi chuyện, chạy tới bên hai kẻ vừa ngã bật voice chế giễu: “Dù là con gái thì cũng không phải của tụi bây, là của anh Tranh nhà tụi tao đấy. Dù có đi lẻ thì vẫn có cả đám trai tráng nhảy ra bảo vệ, tụi bây đừng mơ nhặt được nhé!”

“Đi thôi.”

Đoạn Văn Tranh cắt ngang lời khoác lác của hắn, gã mập lập tức tắt voice, vác súng đi theo anh tiếp tục áp sát căn cứ địch.

Sau trận đó, mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ. Gã mập vừa đẩy lính vừa chuyện phiếm: “Anh Tranh, thật sự không định thử một lần à? Thật ra tôi từ sớm đã thấy… anh không giống tụi tôi đâu, làm sao cứ mãi ở net được. Thật lòng mà nói, tôi chưa từng thấy ai bắn tỉa giỏi hơn anh. Ở net tụi mình sao bằng câu lạc bộ chuyên nghiệp được…”

Đoạn Văn Tranh tiện tay phá hủy căn cứ địch, suy tư nói: “Lời cậu nói, có đáng tin không?”

“Sao lại không?” Gã mập nghe vậy thì lập tức quay sang hỏi Tiết Lan: “Ê, bạn Bảo… cô em, em cũng muốn đi đánh chuyên nghiệp mà, khuyên thử anh Tranh nhà tụi anh đi. Sau này biết đâu cùng vào một đội còn chăm sóc lẫn nhau được nữa.”

Bị gọi tên bất ngờ khiến Tiết Lan khựng lại, âm cuối trong câu của Đoạn Văn Tranh vẫn còn vang trong tai.

Cậu nhìn dòng thông báo chiến thắng sau khi trận đấu kết thúc. Cậu biết rõ dù bây giờ bọn họ nói gì thì Đoạn Văn Tranh cũng sẽ không động lòng muốn đi đánh chuyên nghiệp. Sau này chỉ khi quản lý đội LGW và Ôn Diễn lại tới tìm, anh mới bắt đầu suy nghĩ về việc đến câu lạc bộ.

Nhưng cậu lại nhớ tới phát súng đầu tiên trong ván game đẩy lùi Ôn Diễn giúp mình, nhớ đến vô số đêm ngày những dòng chữ đầy cảm hứng, như thể thấy được người đó đứng trên đỉnh thế giới, đầy kiêu hãnh. Cuối cùng vẫn làm theo lòng mình mà nói:

BabyCandy: Anh ấy nói đúng. Khẩu bắn tỉa của anh thật sự rất mạnh. Thần bắn tỉa số một, hy vọng sau này có cơ hội làm đồng đội.

“Khụ khụ.” Gã mập không ngờ cậu lại phối hợp với mình như vậy, thậm chí còn tung ra câu “Thần bắn tỉa số một”, lần đầu đỏ mặt, cười ngượng: “Thấy chưa, lời tôi anh không tin, nhưng lời cô ấy thì tin rồi chứ?”

Đoạn Văn Tranh không tỏ rõ thái độ, nhưng Tiết Lan thì bắt đầu căng thẳng.

Tuy nói ra đều là sự thật, nhưng đây là lần đầu tiên cậu khen người khác trước mặt nhiều người, lại còn bị lôi ra làm ví dụ khoe khoang, khiến cậu thấy hơi xấu hổ.

Tiết Lan vội rút lại suy nghĩ, nhưng vẫn chưa từ bỏ, tiếp tục nhấn mạnh lần nữa:

BabyCandy: Em thật sự là con trai.

“Ừa, biết mà!” Gã mập đáp theo thói quen, nhưng giọng điệu cười cợt chẳng có chút nào giống “biết thật”.

Tiết Lan cuối cùng cũng từ bỏ giãy giụa.

BabyCandy: Mọi người chơi tiếp đi, em thoát trước đây.

“Ê, đừng giận mà em gái.” Gã mập hoảng lên, quên cả việc nãy giờ trong game Tiết Lan chưa hề hồi máu cho hắn lần nào: “Nào, cùng chơi tiếp đi, thêm ván nữa thêm ván nữa, em bắn hay thế, tụi anh còn chờ em gánh team đấy!”

Tiết Lan nghe vậy, cuối cùng cũng nhìn thấu khả năng nói dối không chớp mắt của gã mập. Đây là lần đầu cậu chơi y tá, bản thân gà thế nào cậu biết rõ. Nghe tới câu “thêm một ván nữa”, cậu không tự chủ liếc nhìn ID kia trong tổ đội và nút “thêm bạn” bên cạnh.

BabyCandy: Không, hẹn lần sau nhé.

Tiết Lan nói xong lập tức click vào nút cộng cạnh tên Reset, lén lút thoát khỏi tổ đội, cũng không chờ thông báo chấp nhận, nhanh chóng đăng xuất khỏi tài khoản.

Tối hôm đó, Tiết Lan không chợp mắt, mãi tới sáng hôm sau mới mơ màng ngủ được.

Ngày hôm sau, cậu cũng không đăng nhập tài khoản y tá, mà tạo một tài khoản tấn công mới.

Cơ chế của game [Bình Minh Tận Thế] rất linh hoạt, giai đoạn đầu có thể lên cấp qua nhiều chế độ như sinh tồn thế giới, săn boss... Nhân vật cần tăng cấp để tối ưu chỉ số.

Con người trước tận thế bị phân cấp và cấy "chip" trở thành người cải tạo. Chip này được chọn theo "nghề nghiệp trong game" ngay từ đầu và không thể thay đổi. Nên nếu muốn chơi vai trò tấn công, cậu buộc phải luyện tài khoản mới.

Tăng cấp đồng thời có thể nâng cấp chip theo thói quen, cải thiện các chỉ số như “tốc độ di chuyển, giảm hồi chiêu và đổi đạn”… Trên chip có hai khe cắm, có thể lắp kỹ năng như “dịch chuyển, khiên, hồi máu, thanh tẩy, gây nhiễu” và hiếm nhất là “ẩn thân”.

Vũ khí trong game có “năng lượng lõi”, cần dùng điểm xếp hạng để nâng cấp.

Việc luyện acc ban đầu rất nhàm chán, không thể chơi xếp hạng, Tiết Lan lại không thích PVE, cách nhanh nhất để nâng cấp là chơi sinh tồn nhiều người.

Dù việc luyện acc rất mệt, nhưng nếu như cậu dùng tài khoản y tá cũ như nhân vật gốc, dù dễ được LGW chọn do thiếu y tá, nhưng sau ba tháng gia nhập, vì “Tiết Lan” gốc liên tục tiếp cận Ôn Diễn và công khai tỏ tình với anh trên Weibo, cuối cùng bị đuổi khỏi đội.

Sau đó, đội chiêu mộ y tá Lộ Du.

Nhưng ở vị trí tấn công…

LGW hiện không thiếu tấn công, nhưng Tiết Lan biết… dưới bề ngoài yên ổn, chấn thương cũ ở cổ tay Ôn Diễn đã không thể chịu được cường độ tập luyện. Anh chưa nói ra, nhưng vẫn để mắt tới các tấn công xuất sắc trong trại huấn luyện.

Không lâu sau khi trại huấn luyện kết thúc, khi Ôn Diễn còn đang phân vân có nên báo với ban quản lý, đồng đội lâu năm ở vị trí tấn công là Mạnh Kỳ lại bất ngờ tuyên bố giải nghệ.

Thế nên không lâu sau, LGW sẽ rất cần một tấn công mới.

Tiết Lan chơi y tá không thuận tay, nhưng cậu tin bản thân có thể luyện acc và phục hồi đúng lúc.

Trận sinh tồn cấp thấp toàn bot máy, cậu chơi đại vài ván nhưng lòng lại đặt cả vào lời mời kết bạn kia.

Với Tiết Lan, tuy từng có vài tuyển thủ eSports cậu đánh giá cao, nhưng không hẳn là thần tượng. Người duy nhất khiến cậu thực sự ngưỡng mộ… chính là Đoạn Văn Tranh, người trước kia chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, giờ lại có thể gặp trong game.

Tiết Lan vò mái tóc lộn xộn, cảm xúc “đu idol” như thế này cậu chưa từng có. Sau vài ván bực bội, cậu quyết định thoát tài khoản tấn công, đăng nhập lại tài khoản y tá.

Dựa theo hiểu biết của cậu về Đoạn Văn Tranh, tài khoản anh chắc chắn nhận được hàng đống lời mời kết bạn sau mỗi trận, thường thì anh sẽ phớt lờ và xóa đi sau.

Dù vậy, cậu vẫn không bỏ cuộc, đăng nhập lại.

Góc dưới bên phải của tài khoản nhấp nháy thông báo phản hồi lời mời kết bạn.

Chuột của Tiết Lan hơi khựng lại, cậu mở tin nhắn—

Thông báo hệ thống: Reset đã thêm bạn làm bạn bè.

Tim Tiết Lan bỗng đập thình thịch.

Còn chưa kịp tin là mình thật sự đã "đu idol thành công", cậu vẫn tưởng mình đang mơ. Nhưng ngay sau đó, khung tổ đội góc phải lại bật ra một lời mời mới, cái tên lấp lánh trên đó chính là—

Reset.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play