[Suy nghĩ của SLD: Lại dám mắng mình là hồ ly tinh, chuyện này không thể nhịn được.]
[Suy nghĩ của SLD: Triệu Minh Thâm tên này bị mù sao? Mình trông giống hồ ly thành tinh chỗ nào chứ?]
[Suy nghĩ của SLD: Anh ta ghen tị với tài hoa và vẻ đẹp của mình thì cứ nói thẳng, hà tất phải chửi bới?]
[Suy nghĩ của SLD: Ngày mai liền đến công ty của Triệu Minh Thâm, trộm tưới chết cây phát tài của anh ta!]
Tạ Ẩn Lâu suýt chút nữa thì lảo đảo. Sở Linh Diễm tay mắt lanh lẹ, ôm lấy eo Tạ Ẩn Lâu.
Tạ Ẩn Lâu liếc Sở Linh Diễm một cái. Tính cách con người đúng là có thể ảnh hưởng đến tướng mạo. Sở Linh Diễm trước kia, trong mắt toàn là sợ hãi và nhút nhát, không có chút ánh sáng cũng không có sinh khí, giống như một vũng nước tù. Mà cái tên hiện tại này, lại quá mức sinh động hoạt bát, tâm tư cũng nhiều, lại còn miệng lưỡi liến thoắng, làm việc thì rất kỳ quái, tùy hứng mà không hề suy xét hậu quả. Không phải là một kẻ ngoan ngoãn.
Tạ Ẩn Lâu đột nhiên đưa tay lên, bất ngờ véo nhẹ lên má Sở Linh Diễm. “Tiểu hồ ly.” Tạ Ẩn Lâu cười một tiếng, giọng nói mang theo chút khàn khàn và trầm ấm sau cơn say.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT