Tháng bảy, trời oi bức, nắng như thiêu như đốt.

Trước cổng công ty giải trí SK, Sở Linh Diễm đeo chiếc ba lô màu đen trên vai, vừa bị người ta đẩy ra ngoài.

Không ít người xung quanh công khai buông lời chế nhạo. Ngay cả nhân viên ở quầy lễ tân cũng đặt điện thoại xuống, liên tục nhìn về phía hắn, xì xào bàn tán.

Tần Bảo Bảo hấp tấp chạy tới, vừa chạy vừa thở dốc, xem ra là đã chạy thang bộ xuống thẳng đây.

"A Diễm," Tần Bảo Bảo gọi, giọng đầy lo lắng, trán lấm tấm mồ hôi: "Giận thì giận, nhưng sao cậu lại chấm dứt hợp đồng luôn vậy?"

Sở Linh Diễm đáp, giọng vẫn bình thản: "Vương Đại Chủy bắt tôi đi tiếp khách, không đồng ý thì ông ta dọa phong sát. Tôi đi sớm ngày nào thì yên ổn ngày đó." 

Hắn nắm chặt quai va li, đoạn nhìn kỹ gương mặt có thể gọi là đáng yêu của Tần Bảo Bảo, thoáng thấy một vệt khí đen khó nhận ra trên đó.

Vương Đại Chủy là người đại diện của Sở Linh Diễm, nổi tiếng trong giới giải trí là kẻ bỉ ổi, lòng dạ đen tối, bất chấp thủ đoạn để giành giật tài nguyên. Việc nghệ sĩ dưới trướng ông ta phải đi ăn uống, thậm chí là qua đêm với đối tác đầu tư đã thành chuyện thường ngày.

Tần Bảo Bảo không thuộc quyền quản lý của Vương Đại Chủy, nhưng cũng sớm nghe danh tiếng không mấy tốt đẹp của ông ta.

Cậu chàng sững người, vẻ mặt đầy hoang mang, nói: "Vương Đại Chủy sao lại dám cả gan đến thế, giở trò với cả cậu ư? Cậu là tiểu thiếu gia nhà họ Chúc, có chỗ dựa lớn như vậy, sao hắn dám động đến cậu?"

Sở Linh Diễm nghe vậy phì cười: "Cậu là minh tinh mà chẳng cập nhật chút tin tức showbiz nào cả."

Tần Bảo Bảo ngơ ngác hỏi: "Sao cơ?"

Sở Linh Diễm giải thích: "Nhà họ Chúc hôm qua đã đuổi tôi ra khỏi nhà rồi, còn đăng báo thanh minh rằng tôi vốn không phải người nhà họ Chúc, không còn bất kỳ liên quan nào nữa."

Miệng Tần Bảo Bảo há hốc, gương mặt lộ rõ vẻ không thể tin nổi.

Rõ ràng Sở Linh Diễm vẫn luôn ở trong căn nhà cũ của gia tộc họ Chúc, chính Tần Bảo Bảo còn từng đến đó, tận tai nghe người khác gọi cậu ấy là "tiểu thiếu gia" kia mà.

Sao chỉ sau một đêm, lại không còn là người của nhà họ Chúc nữa?

Lại còn cố ý đăng báo thanh minh, đây chẳng phải là đẩy Sở Linh Diễm vào chỗ chết hay sao?

Nhưng Tần Bảo Bảo vốn tính tình lương thiện, dù trong lòng ngứa ngáy như có mèo cào, lại sợ kích động đến Sở Linh Diễm – người bạn có vẻ tinh thần đang không ổn định lắm – nên không dám hỏi nhiều.

Suy nghĩ một lát, Tần Bảo Bảo vẫn nhắc: "Nhưng phí hủy hợp đồng là tám triệu tệ đó, cậu trả nổi không?" 

Tần Bảo Bảo thực sự rất lo lắng.

Sở Linh Diễm ra mắt đã ba năm, phim đóng không nhiều, nhưng scandal tiêu cực thì bay đầy trời trên mạng.

Nghe nói công ty đã tốn không ít tiền để ém nhẹm những tin đồn đó, và tất cả chi phí đều trừ vào tài khoản của Sở Linh Diễm.

Hơn nữa, Vương Đại Chủy còn có biệt danh là "Vương Lột Da", nổi tiếng ăn chặn, bòn rút của nghệ sĩ dưới trướng một cách khó coi. Ba năm qua, Sở Linh Diễm căn bản chẳng để dành được bao nhiêu tiền.

Sở Linh Diễm sờ sờ túi áo rỗng tuếch, vẻ mặt vẫn bình tĩnh thản nhiên: "Tạm thời thì chưa trả nổi, nhưng có chí thì nên, vấn đề không lớn. Hợp đồng giải ước cũng quy định trả hết trong vòng nửa năm là được."

Nửa năm, có kiếm được tám triệu tệ hay không thì khó nói, nhưng chắc chắn có thể nghĩ cách thoát thân.

Cho nên, hắn hoàn toàn không hoảng sợ.

Tần Bảo Bảo: "..."

Thôi được rồi, tâm lý cậu ấy đúng là vững thật.

Đây là ngày thứ ba Sở Linh Diễm xuyên không đến thế giới này.

Ngày đầu tiên, hắn tỉnh dậy trên giường bệnh, không một người thân thích bên cạnh. Kết luận của bệnh viện là hắn đã uống thuốc ngủ quá liều, suýt nữa thì tiêu đời.

Ngày thứ hai, hắn làm thủ tục xuất viện, đồng thời bị nhà họ Chúc đuổi ra khỏi cửa và tuyên bố cắt đứt hoàn toàn quan hệ.

Ngày thứ ba, hắn chấm dứt hợp đồng với công ty quản lý cũ, gánh trên vai khoản nợ tám triệu tệ.

Người bình thường mà gặp phải những chuyện này, e rằng đã suy sụp từ lâu.

Thế nhưng, Sở Linh Diễm không hề nao núng.

Thậm chí, hắn còn cảm thấy nhẹ nhõm như vừa cắt đứt được những mối nhân quả phiền phức.

Dù vậy, nghĩ đến việc vừa xuyên không tới đã mắc nợ tám triệu tệ, Sở Linh Diễm vẫn thấy có chút ưu phiền man mác.

Kiếp trước, Sở Linh Diễm là một đại lão tung hoành ở Tu Tiên Giới, chỉ còn một bước nữa là có thể phi thăng, tiến vào Tiên Giới.

Không ngờ, sau tám mươi mốt đạo thiên lôi kiếp, Thiên Đạo lại giáng thêm một đòn sấm sét hủy thiên diệt địa vào lúc hắn yếu ớt nhất, đánh cho hắn đến hồn phi phách tán, thân xác tan biến, chỉ còn lại linh hồn bơ vơ không chốn nương tựa.

Sở Linh Diễm đã dốc toàn lực để giữ cho linh hồn không tiêu tán, nhưng vẫn cảm nhận được nó đang yếu dần đi.

Hắn ngỡ rằng mình sắp "ngỏm" thật rồi.

Trong lúc cận kề cái chết, Sở Linh Diễm nghe thấy một giọng nói vang lên: "Thiên phú tuy tốt, nhưng chưa từng trải qua tình kiếp, nhân sinh không trọn vẹn. Tạm thời đẩy xuống dưới, sau này hãy quay lại."

Lúc đó, đầu óc Sở Linh Diễm toàn những lời chửi thề, nhưng chưa kịp thốt ra, hắn đã bị đưa vào cơ thể của nguyên chủ này.

Trong nhà vệ sinh bệnh viện, Sở Linh Diễm nhìn vào gương, thấy một khuôn mặt giống hệt mình.

Chỉ có điều xanh xao hơn, gầy gò hơn, và có chút u ám hơn.

Nhưng điều đó không làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai có thể khiến cả Tu Tiên Giới điên đảo của hắn.

Thiên Đạo vì muốn hắn trải qua tình kiếp mà lại để hắn mượn xác hoàn hồn.

Lão trời xanh chết tiệt, quả không hổ là ngươi!

Gọi là "mượn xác" bởi vì lúc Sở Linh Diễm xuyên không tới, nguyên chủ đã hoàn toàn tắt thở.

Nguyên chủ vì không chịu nổi những đả kích liên tiếp và vô số lời lẽ tiêu cực trên mạng nên đã uống thuốc tự sát.

Nhưng ký ức về khoảng thời gian đó, có lẽ vì quá đau khổ đối với nguyên chủ, nên đã bị não bộ tự động che giấu đi.

Sở Linh Diễm vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận được, chỉ có chút ấn tượng mơ hồ.

Tuy nhiên, việc này không ảnh hưởng đến cục diện chung. Nguyên chủ đã trải qua những gì, sớm muộn gì Sở Linh Diễm cũng sẽ tìm ra.

Tần Bảo Bảo không hề hay biết người trong thân xác này đã thay đổi.

Cậu chỉ cảm thấy Sở Linh Diễm có gì đó khác lạ. Vẫn là gương mặt ấy, nhưng lại có một cảm giác xa cách khó tả.

Tần Bảo Bảo là một trong số ít những người bạn của nguyên chủ, dù cả hai không cùng một người đại diện.

Suy nghĩ một lúc, Tần Bảo Bảo nói: "Chỗ tôi còn một triệu tệ, cậu có thể lấy dùng trước."

Sở Linh Diễm mỉm cười nhẹ nhàng: "Cảm ơn cậu, nhưng không cần đâu."

Một triệu tệ không giải quyết được vấn đề cấp bách, chỉ như muối bỏ biển mà thôi.

Huống hồ, bản thân Tần Bảo Bảo cũng chẳng có nhiều tiền tiết kiệm, cậu ta còn phải trả góp tiền mua nhà. Nếu đưa tiền cho Sở Linh Diễm, chắc chắn cuộc sống của cậu ta sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng hoạn nạn mới thấy chân tình, Tần Bảo Bảo có tấm lòng này, đối với Sở Linh Diễm đã là quá đủ.

Tần Bảo Bảo chau mày, vẻ mặt đầy bối rối: "Vậy kế tiếp, cậu định làm thế nào?"

Trong lòng Sở Linh Diễm cũng chưa có kế hoạch cụ thể.

"Tạm thời chưa tính toán gì cả, cứ đi một bước tính một bước vậy. Trời không bao giờ tuyệt đường sống của ai đâu," Sở Linh Diễm nói.

Thấy tâm trạng cậu bạn có vẻ tốt, Tần Bảo Bảo cũng tạm thời yên tâm phần nào.

Đúng lúc này, người đại diện của Tần Bảo Bảo gọi điện, thúc giục cậu nhanh chóng quay lại, đừng la cà bên ngoài công ty nữa.

Tần Bảo Bảo cúp máy, nói: "Người đại diện gọi tôi rồi. Có chuyện gì thì gọi điện cho tôi nhé."

Sở Linh Diễm gật đầu, nhìn vệt khí đen ngày càng đậm trên mặt Tần Bảo Bảo, rồi nói: "Tối nay đừng ra khỏi nhà."

Tần Bảo Bảo ngẩn ra một lúc: "Hả?"

Sở Linh Diễm lặp lại: "Tối nay đừng ra khỏi nhà, bất kể là vì ai hay vì chuyện gì, cũng đừng đi ra ngoài."

Tần Bảo Bảo không hiểu, gãi đầu hỏi: "Tại sao vậy?"

Mặc dù hôm nay cậu vốn không có lịch trình hoạt động hay nhiệm vụ nào, định bụng sẽ ở nhà chơi game.

Nhưng Sở Linh Diễm đột nhiên nghiêm túc dặn dò không cho cậu ra cửa, Tần Bảo Bảo vẫn cảm thấy khó hiểu.

"Bởi vì hôm nay cậu bị sao Thủy nghịch hành," Sở Linh Diễm đáp. "Ra đường dễ bị chó cắn, lái xe dễ bị tông đuôi, sự nghiệp mà xuất đầu lộ diện thì coi như toang."

Tần Bảo Bảo: "..."

Lời tác giả: Mở hố mới, truyện Huyền học vả mặt, nhiều CP, các bạn hữu dành chút phiếu tháng sáu ủng hộ nhé~ Sẽ có xen lẫn một ít thuật đọc tâm, cảm ơn mọi người đã ủng hộ ạ~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play