“Anh tôi mang đi nghiên cứu gần một tuần rồi mà vẫn chưa điều tra ra được nguyên nhân.” Trang Ngọc Lâm rất là buồn rầu, nói: “Hơn nữa loại sâu này sức sống vô cùng ngoan cường, một chân dẫm nát bét rồi mà vẫn sẽ có những con sâu nhỏ hơn từ bên trong bò ra, căn bản không giết chết được.”
“Giết không chết là đúng rồi.” Lan Nhân từ từ nói: “Thứ của âm phủ thì phải dùng lửa đốt.” Tà vật hắc ám phần lớn đều sợ lửa dương. Ma quỷ cũng vậy, tà vật cũng vậy.
Sở Linh Diễm ở trong điện thoại nói với Trang Ngọc Lâm: “Muốn xử lý loại sâu này, nói khó thì cũng không khó, mà nói đơn giản thì cũng đơn giản.”
Trang Ngọc Lâm không chút suy nghĩ, vội vàng nói: “Còn xin đại sư chỉ giáo.” Mấy ngày nay, anh ta sắp bị đám sâu này làm cho tê liệt cả người rồi, đến cả nằm mơ cũng thấy mình đang vật lộn với sâu. Thứ này sức sát thương quá lớn, làm anh ta không thể ngủ ngon được một giấc, anh cả anh ta cũng chẳng khá hơn là bao, cả ngày đeo cặp mắt gấu trúc ra ngoài.
Sở Linh Diễm nói: “Anh đem toàn bộ dược liệu ở cơ sở trồng tại Lan Châu đốt hết đi. Đợi lửa tắt rồi, lại dẫn nước hồ gần đó, tưới đẫm toàn bộ khu đất một lượt, như vậy mới tính là xử lý sạch sẽ đám dịch trùng trong đất, mà vẫn có thể giữ được phẩm chất vốn có của đất đai.”
Trang Ngọc Lâm trong lòng đau như cắt. Cơ sở dược liệu ở Lan Châu chính là nơi cho sản lượng nhiều nhất của nhà họ. Có những loại dược liệu căn bản không phải một hai năm là có thể trồng ra được. Nếu bây giờ đốt hết một lượt, thì chẳng khác nào cắt đi một miếng thịt trên người Trang Ngọc Lâm.
Chỉ là, Trang Ngọc Lâm cũng hiểu rõ, đất đai đã bị ô nhiễm, thì dược liệu này chắc chắn không dùng được nữa, thu dọn toàn bộ cũng là chuyện sớm muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT