Lúc Triệu Dục gọi điện thoại, người đã ở trên máy bay, thế nào cũng không thể đột ngột đổi hướng đến bệnh viện được. Có điều, những chuyện này, Triệu Dục một lời cũng không hề nhắc tới. Rốt cuộc, Cận Thư Vũ và người anh trai song sinh kia của cậu ta, quan hệ vẫn luôn không tốt, ngày thường lúc hai người ở bên nhau, Cận Thư Vũ hễ nghe anh ta nhắc tới Tề Vọng Thư là y như rằng lại xù lông.
Cận Thư Vũ nghe vậy, mím môi, nói: “Anh tôi, anh tôi, bên cạnh anh ấy có nhiều người bầu bạn như vậy, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”
“Tiểu Vũ.” Triệu Dục nói: “Anh ấy rất lo lắng cho cậu, sức khỏe anh ấy không tốt, cậu nên gánh vác nhiều hơn một chút.”
Cận Thư Vũ siết chặt nắm tay, quay đầu lại, tức giận nói với Triệu Dục: “Sức khỏe anh ấy không tốt, thì tôi phải nhường nhịn anh ấy mọi thứ sao? Từ nhỏ đến lớn, tôi cái gì cũng không giành với anh ấy, cái gì cũng không tranh, không trêu chọc anh ấy, không gây sự với anh ấy, như vậy còn chưa đủ sao? Các người đều bảo tôi phải gánh vác nhiều hơn, nhưng tôi có chiếm của anh ấy nửa điểm lợi lộc nào không? Có phải ngay cả anh, tôi cũng phải nhường cho anh ấy không?”
Vẻ mặt Triệu Dục trầm xuống, nói: “Cậu đang nói mê sảng gì vậy?”
Lồng ngực Cận Thư Vũ phập phồng, hốc mắt cậu ta đỏ hoe, cúi đầu nói: “Dù sao lúc trước anh và tôi ở bên nhau, cũng là vì tôi thừa cơ xen vào. Trải qua chuyến này tôi cũng đã nhìn rõ rồi, cái gì mà tình tình ái ái đều là giả dối hết. Hay là, hai chúng ta chia tay đi.”
Triệu Dục hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén cơn giận, qua một lúc lâu sau, anh ta mới dịu giọng nói: “Thư Vũ, cậu nghĩ kỹ rồi hãy nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play