Trọng Phi Dương vốn dĩ cảm thấy Hà Bích rất đáng sợ, nhưng sau khi nghe Sở Linh Diễm nói xong, không nhịn được mà thấy đồng cảm. “Thảm, thật sự quá thảm rồi. Cái người bạn thân khốn nạn kia của cô, giấy còn tốt hơn nó nữa. Còn chồng cô nữa, thỏ còn không ăn cỏ gần hang đâu, hắn ta thì hay rồi, lại đi xuống tay với bạn thân của vợ mình.”
Dụ Tiêu cũng lắc đầu, cậu ta tuy không giỏi xem tướng cho ma quỷ, nhưng đại khái cũng có thể đoán ra được một phần, bởi vậy vô cùng khinh bỉ.
“Cô thật sự cho rằng, chuyện bắt cóc đó là do đối thủ làm ăn của cha cô làm sao?” Sở Linh Diễm chuyển chủ đề nói.
“Sao nào, chẳng lẽ không phải sao?” Hà Bích sững sờ.
“Đương nhiên không phải rồi.” Sở Linh Diễm lạnh lùng nói: “Nhiều năm như vậy, kẻ thù của cô chỉ có đôi nam nữ đó thôi. Bọn họ ngay từ đầu đã âm mưu chiếm đoạt gia sản của cô, sau khi sự việc bại lộ lại sợ cha cô nổi giận lôi đình, nên đã dứt khoát ăn nhịp với nhau tìm người dàn dựng một vụ ‘bắt cóc’, cô cho đến lúc chết cũng không biết mình bị ai giết.”
Hà Bích sững sờ tại chỗ, toàn bộ quỷ thể đều run lên, toàn thân âm khí càng thêm nồng đậm. “Không, không thể nào!” Hà Bích hai mắt đỏ tươi, tròng mắt sắp rớt ra ngoài, nói: “Bọn họ nói chỉ là nhất thời hồ đồ thôi, sao có thể ——” Hà Bích không thể tin được, cô ta tuy căm hận đôi cẩu nam nữ này, nhưng hận là hận sự phản bội của họ đối với mình, chứ hoàn toàn không phải là vì mưu tài hại mệnh và tính kế!
Sở Linh Diễm lạnh lùng nhìn Hà Bích, nói: “Tôi hỏi cô, sau khi cô bị bắt cóc, từ đầu đến cuối có từng nhìn thấy mặt bọn bắt cóc không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT