Hậu sơn Tử Tiêu Quan có một cây hòe cổ thụ, hiện tại cành lá xanh um, tầng tầng điệp điệp, giữa kẽ lá mơ hồ lấp ló những nụ hoa trắng xanh. Đến đầu hạ, cây hòe ấy sẽ nở rộ bạch hoa mênh mang, hương thơm ngọt ngào, thu hút vô số ong bướm.
Trước khi rời đi, Tạ Anh cố ý đến hậu sơn hái vài cành mẫu đơn mới nở. Vì không ai chăm sóc, mẫu đơn ở đây mọc tự do, nụ hoa nhỏ hơn nhiều so với hoa trồng trong nhà kính.
Tạ Dung chẳng để tâm, tay vẫn thoăn thoắt viết, đạm thanh nói: “Ta không thích hoa.”
Tạ Anh vẫn chăm chút, tỉa bỏ những cành xấu xí, cười cong mắt: “Tỷ tỷ trước đây chẳng phải từng thêu hoa lên y phục, quạt tròn, khăn tay sao? Tỷ tỷ không phải không thích, mà là không muốn thích.”
Tạ Dung bị nàng nói đến phiền lòng, ngòi bút trong tay run lên, mực loang ra giấy.
“Tỷ tỷ, ngươi thật không tính rời Tử Tiêu Quan, tìm một lối đi khác sao?”
Một con bướm theo hương hoa bay vào, đậu trên đầu cành, vỗ cánh nhẹ nhàng. Ánh nắng rải xuống, tạo nên vầng sáng nhàn nhạt, chiếu lên khuôn mặt nàng ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT