Nghe audio tại: https://www.youtube.com/@songvedemaudio

7

Sau chuyện đó, danh tiếng của tôi và Thẩm Thanh Trúc rớt xuống đáy vực.

Trên mạng, mỗi ngày đều có vô số cư dân mạng sục sôi mắng chửi chúng tôi.

Thậm chí không ít hot blogger còn cố tình dựng chuyện của chúng tôi thành những video giễu cợt trào phúng, lời lẽ mỉa mai đầy rẫy.

Nhờ vậy mà họ nhận được vô số lời khen, kiếm được không ít tiền.

Ngay cả ngoài đời, có người nhìn thấy tôi cũng không kìm được mà nhổ nước bọt, mắng tôi là đồ không ra gì.

Bởi vì áp lực dư luận quá lớn, bệnh viện đã đặc biệt yêu cầu Thẩm Thanh Trúc tạm ngừng công tác.

Ba mẹ tôi sau hôm đó cũng chặn toàn bộ liên lạc với tôi.

Tô Vãn Ninh – người trước giờ luôn dính lấy tôi – cũng chưa từng liên hệ lại.

Còn tôi thì không trở về nhà nữa.

Tôi tự mình thuê một căn phòng, sống cùng Đậu Đậu.

Mỗi ngày dắt chó đi dạo, rồi ngủ.

Trừ việc khi ra ngoài sẽ bị người ta lườm nguýt thì cuộc sống cũng xem như tự tại.

Dù không liên lạc lại, nhưng Tô Vãn Ninh cũng không xóa tôi khỏi danh sách bạn bè.

Mấy hôm nay, tôi luôn thấy động thái của cô ấy trên vòng bạn bè:

“Thật tốt quá, có một người tốt bụng tình nguyện hiến máu, cứu được mạng con trai tôi.”

“Cảm ơn mọi người đã quan tâm, đứa nhỏ trước đây còn đang nguy kịch, bây giờ đã hoàn toàn qua cơn nguy hiểm!”

“Tôi đặt tên con là Diệp Lạc Lạc, mong con luôn khỏe mạnh và vui vẻ.”

“Dù đến giờ Lạc Lạc vẫn chưa cảm nhận được một chút tình thương của cha, nhưng tôi tin rằng, với tình yêu của mẹ và ông bà, con nhất định sẽ sống hạnh phúc!”

“Chỉ vài ngày nữa là đến tiệc đầy tháng của Lạc Lạc rồi, chuẩn bị tiệc đầy tháng…”

“Sáng mai mười giờ, chúng tôi sẽ tổ chức tiệc đầy tháng cho Lạc Lạc tại khách sạn Đế Hào, mong các thân hữu đến chung vui!”

Thấy dòng trạng thái cuối cùng của Tô Vãn Ninh, khóe môi tôi khẽ cong lên, lặng lẽ bấm một like.

Đã đến lúc vạch trần tất cả rồi!


8

Trong tiệc đầy tháng, khách mời đông nghẹt.

Ngoài thân thích hai bên gia đình, còn có không ít hot blogger đặc biệt đến để livestream toàn bộ buổi tiệc.

Họ nói muốn phát trực tiếp khoảnh khắc đầy tháng của Diệp Lạc Lạc cho cả nước cùng xem.

Không khí ở hiện trường cực kỳ náo nhiệt.

Thấy Diệp Lạc Lạc giờ đã khỏe mạnh như bao đứa trẻ khác, ai nấy đều không kìm được mà cảm thán:

“Đứa nhỏ này thật sự là mạng lớn, gặp phải người cha súc sinh như Diệp Thần mà vẫn sống sót!”

“Đúng đó, tai qua nạn khỏi ắt có phúc về sau, tiểu bảo bối Lạc Lạc sau này chắc chắn sẽ thành tài!”

“Là Diệp Thần không có phúc, đến cả đứa con tốt như vậy cũng không cần.”

“Sau này để xem hắn hối hận thế nào!”

Trong tiếng bàn tán của mọi người, tôi bế Đậu Đậu chậm rãi bước vào.

Sự xuất hiện của tôi khiến những khách mời vốn đang cười nói vui vẻ lập tức sa sầm nét mặt.

Ống kính livestream nhanh chóng hướng về phía tôi.

Tô Vãn Ninh đang tiếp khách cũng nhìn tôi chằm chằm, trong mắt chứa đầy cảm xúc phức tạp khó hiểu.

Ngay sau đó, ba tôi mặt mày tối sầm bước tới, chỉ tay vào tôi quát lớn:

“Diệp Thần, cậu còn mặt mũi tới đây sao?!”

“Chúng tôi đã nói rồi, không nhận loại súc sinh như cậu nữa, cậu còn đến làm gì?!”

Nhìn gương mặt tức giận của ba, tôi nhàn nhạt lên tiếng:

“Con đầy tháng, bố ruột đương nhiên phải tới thăm một chút.”

Nghe tôi nói vậy, ba tôi hừ lạnh, khinh thường nói:

“Cậu cũng biết mình là bố thằng bé à?”

“Lạc Lạc sống chết cần cậu, cậu chẳng thèm ngó ngàng, chỉ chăm chăm lo cho con chó của cậu.”

“Không phải cậu từng nói, đứa nhỏ không quan trọng bằng con chó sao?”

“Giờ lại nhận là bố nó?”

Lời của ba lập tức khiến không khí hiện trường sôi lên.

Mọi người ào ào ném cho tôi ánh mắt ghét bỏ và khinh bỉ.

Tôi mặc kệ tất cả, chỉ thản nhiên cười:

“Các người hiểu lầm rồi.”

“Tôi không nói mình là bố đứa nhỏ.”

“Chỉ là thay nó… đưa bố ruột của nó đến đây.”

Nói xong, tôi búng tay:

“Đưa người vào đi.”

Lời vừa dứt, Thẩm Thanh Trúc dẫn theo một người ăn mày đi vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play