Có ký chủ ngoan cường gặm hết một chiếc bánh nướng to suốt đêm, có hệ thống cả đêm bị nghẽn điện vì sạc quá mức, đến sáng khi kết thúc nạp điện rồi mà vẫn còn lẩm bẩm than không ăn được món năng lượng bổ sung. Điều khiến người ta tiếc nuối nhất là, về sau căn tin khuya của trạm nghỉ đó sẽ không còn món này nữa.
Hệ thống số 2333 cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, rất muốn đi đánh cho hệ thống cặn bã số 1234 một trận.
“Nếu thật sự thèm ăn như vậy, sau này có thể tranh thủ thời gian ghé qua chợ tự do xem thử, biết đâu lại có bán thêm.”
Sáng sớm, hệ thống số 1001 đã rời khỏi cọc sạc của mình, chạy đến tìm hệ thống số 2333, chợ tự do là một trong những con đường quan trọng để các hệ thống quả cầu mèo lấy được vật tư, trên chợ sẽ có rất nhiều quả cầu mèo rao bán hàng hóa mới hoặc những vật phẩm hiếm lạ chỉ có trong thời gian giới hạn.
Những món này, có thể là kỹ năng hoặc vũ khí mà đám ký chủ yêu thích săn đuổi, cũng có thể là những đạo cụ nhỏ độc lạ chứa đựng những ý tưởng kỳ diệu, tóm lại, ghé chợ tự do định kỳ là chuyện vừa quan trọng vừa cần thiết.
Đối với hệ thống số 2333 hiện vẫn chỉ là hệ thống cấp 3 thì lại càng cần thiết hơn nữa, bởi vì cậu gần như chưa từng tiêu điểm để nâng cấp hệ thống, cấp bậc quá thấp, quyền hạn chưa được mở, không thể mua được những đạo cụ cao cấp từ phía chủ hệ thống, gần như phải hoàn toàn trông cậy vào thị trường tự do.
Hệ thống số 1001 thì khác hẳn, hiện tại nó đã là hệ thống cấp 8, đứng đầu trong toàn bộ hệ thống quả cầu meo meo, cũng chính vì cấp bậc cao, hệ thống 1001 có thêm một vài kênh thu thập thông tin riêng.
Vẻ mặt của 1001 lúc này hơi nặng nề.
“Nửa năm nay, tỷ lệ ký chủ thất bại... cũng chính là tỷ lệ hệ thống bị xử lý, đã tăng thêm vài phần trăm rồi.”
“Tam Tam, Quý Ỷ Nguy là một ký chủ cực kỳ không ổn định, cậu nhất định phải tự bảo vệ bản thân cho tốt, đừng tùy ý theo anh ta đi dây bên bờ nguy hiểm.”
Rốt cuộc——
Quả cầu mèo màu trắng bạc ấy khẽ nói, giọng điệu như thể không phải đang nhắc đến chuyện sinh tử.
“Ký chủ thất bại thì vẫn còn có thể sống, còn chúng ta… thì sẽ chết.”
Nó mới im lặng được mấy giây, liền nghe thấy một giọng nói đầy nỗ lực vang lên, hệ thống số 2333 đang cố hết sức kéo sợi dây sạc ra khỏi tai trái của mình, nước mắt lưng tròng.
“Tiểu Nhất, kéo không ra…”
“... Cậu thật là, bao lâu rồi không đi bảo dưỡng? Không chỉ chống đối nâng cấp mà còn chống luôn cả việc bảo trì nữa.” Hệ thống số 1001 lắc đầu, tiến lại giúp 2333 tháo sợi dây sạc ra khỏi đầu.
Hệ thống 2333 bị rút phăng dây sạc khỏi đầu: “…”
Tiểu Nhất, cậu đúng là bạn tốt của tôi thật đấy!
Tại chỗ tai trái, đầu dây sạc vẫn còn tóe ra vài tia điện, nhưng hệ thống số 2333 cũng chẳng còn thời gian đi bảo trì nữa, chỉ có thể mang theo cái đầu còn văng lửa điện ấy, lao đến hội trường đấu giá.
Loại hội đấu giá quy mô lớn như thế này thường chỉ được tổ chức khoảng nửa năm một lần, vật được đấu giá là quyền truy cập vào một số thế giới hiếm và có cấp bậc cao. Có thể tiến vào những thế giới đó đồng nghĩa với việc có cơ hội kiếm được điểm tích lũy và phần thưởng quý giá, tuy cũng đi kèm với rủi ro thất bại, nhưng rốt cuộc thì vẫn là một canh bạc đáng giá.
Dĩ nhiên, cho dù không tham gia đấu giá, cũng vẫn có khả năng bị phân đến thế giới cấp cao ngẫu nhiên. Nhiệm vụ thế giới sẽ được phát đến tay từng hệ thống quả cầu mèo đúng giờ, như rút thẻ bài vậy, còn rút phải lá bài gì, thì hoàn toàn tùy vào vận may.
Hệ thống số 1001 yên lặng quay đầu, nhìn màn hình trắng sạch sẽ của hệ thống số 2333, 2333 lập tức chớp chớp đôi mắt đường thẳng của mình, trông như không hiểu vì sao lại bị nhìn, 1001 lại âm thầm quay đầu lại.
Không có ý gì khác cả, chỉ là cảm khái một chút thôi, một hoàng tử may mắn thế này lại ở ngay bên cạnh nó, Tam Tam suốt ngày nằm dài lười biếng, vậy mà rút thẻ ngẫu nhiên cũng có thể trúng ngay thế giới nhạt nhẽo có nhiều chi nhánh như vùng cấm số 306.
Sau một lượt kiểm tra an ninh nghiêm ngặt, hệ thống số 2333 và 1001 mới được phép bước vào hội trường đấu giá. Dù là hệ thống quả cầu mèo luôn đề cao sự hòa thuận thân thiện, nhưng cấp bậc hệ thống, thứ hạng và năng lực ký chủ đều sẽ tạo nên sự khác biệt về địa vị, từ đó quyết định chỗ ngồi của từng meo meo trong hội trường đấu giá.
Bọn họ đều có ghế lô riêng trong hội trường đấu giá, nên không cần chen chúc dưới sàn với các quả cầu mèo khác, cả ba theo sườn dốc nhấp nhô lên lầu hai, hệ thống số 2333 còn trông thấy một người à không… Meo quen.
“Tiểu Lục! Bên này!”
Hệ thống số 2333 phấn khởi vẫy đuôi liên tục, gọi lớn về phía một quả cầu meo meo đang đứng giữa đám đông, hệ thống số 6666 ngơ ngác ngẩng đầu, vừa thấy 2333 lập tức hiện ra vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ như một chú mèo con bất ngờ gặp được mèo trưởng thành thân quen.
“Tiền bối Tam Tam!”
“Tiểu Lục!”
“Tiền bối Tam Tam ——”
“Tiểu Lục ——”
Hai quả cầu meo meo đồng loạt nhào về phía nhau, giống như hai chú bươm bướm nhỏ tình cờ chạm mặt giữa không trung, xoay vài vòng rồi mới nhẹ nhàng đáp xuống đất.
“Tiểu Lục, cậu cũng đến tham gia hội đấu giá à?”
Hệ thống số 2333 lập tức đổi sang gọi bằng biệt danh, khiến 6666 hơi bối rối vì được ưu ái quá mức, cảm thấy như thể nó đã lập tức rút ngắn khoảng cách với vị tiền bối này, nó ngượng ngùng đáp:
“Em… em vẫn còn là hệ thống tân binh, chưa có nhiều điểm tích phân, chỉ là nghe mấy hệ thống khác nói có thể đến cảm nhận trước không khí của hội đấu giá, sau này khi có tích phân và muốn vào thế giới cấp cao, đều phải dựa vào nơi này.”
Hệ thống số 1001 đứng cạnh lắng nghe nãy giờ: “……”
Không hẳn, nếu may mắn như Tam Tam thì vào được thế giới cấp cao chỉ cần... mặt.
“Tam Tam, cậu từng hỗ trợ hệ thống tân binh này ở thế giới trước à?” số 1001 hỏi. Hệ thống số 2333 gật đầu liên tục, đôi mắt trên màn hình điện tử cong cong, trông rất vui vẻ.
“Lúc đó, rõ ràng Tiểu Lục với ký chủ của cậu ấy có thể bỏ chạy luôn, vậy mà vẫn quay lại giúp đỡ, thật sự là rất tốt bụng, rất rất tốt!”
Nghe cậu nói vậy, số 1001 liền có ấn tượng khá tốt về hệ thống tân binh này, vì thế khi Tam Tam hỏi có thể dẫn 6666 cùng lên ghế lô không, số 1001 cũng không phản đối.
“Lần này cậu có thể xem thử bọn tôi cạnh tranh như thế nào, à còn nữa, cậu đã chọn khóa học trong mục tuyển hệ thống chưa? Nếu có môn nào không hiểu thì cứ hỏi tôi với Tiểu Nhất nhé…”
Sự nhiệt tình của số 2333 làm số 6666 vô cùng cảm động, tuy số 1001 không nói nhiều, nhưng thái độ cũng khá thân thiện, ba quả cầu mèo vừa trò chuyện vừa đi dọc theo sườn dốc lên tầng hai. Không phải oan gia không gặp mặt, ở giữa đường, họ chạm trán ba quả cầu mèo khác.
Số 1234 liếc mắt một cái liền thấy số 2333 với đuôi tai mèo bên trái đang tóe ra tia lửa, lập tức bật cười giễu cợt.
“Ái chà chà!”
Nó lại nhìn kỹ hơn một chút, rồi cười càng lớn hơn, tiếng “meo ngao meo ngao” cực kỳ vang dội.
“Đây là kiểu tóc gì vậy? Thật cá tính nha!”
Hệ thống số 2333 lập tức “hừ” một tiếng đầy khó chịu, cậu vẫn còn ghi thù việc số 1234 khiến cậu tối qua không ăn được năng lượng bổ sung vị bánh nhân pho mát đấy!
“Đồ nhà quê, cậu biết cái gì gọi là thời thượng không!”
Quả nhiên số 1234 giận dữ.
“Cậu thế mà dám mắng tôi là đồ!!”
Các quả cầu mèo xung quanh: “……”
Khoan đã! Trọng điểm hình như bị lệch hơi xa rồi thì phải?
Số 2333 thấy thế, liền khéo léo sửa lời, nhưng vẫn oang oang mắng tiếp:
“Mèo nhà quê!”
Vừa mắng xong, không ngờ số 1234 lại im bặt, trên màn hình điện tử của nó, biểu cảm dần đổi từ giận dữ sang bình tĩnh, có vẻ như... Nó đã chấp nhận việc bị gọi là “Mèo” thay vì “Đồ”.
Đứng sau nó, hệ thống số 1314, quả cầu mèo được coi là quân sư trong nhóm, đã không nỡ nhìn tiếp, đành quay mặt đi.
Đại ca! Trọng điểm là chữ “Nhà Quê” mà!
Ba giây sau, số 1234 mới chợt nhận ra có gì đó sai sai, hình như nó vẫn bị mắng là “Nhà Quê” nhỉ? Nhưng ba giây đó đã đủ để xoay chuyển cục diện hoàn toàn, số 2333 nhân cơ hội cướp lấy quyền chủ động, không cho đối phương cơ hội phản công, cậu đè đuôi sang tai phải cho cân bằng, để tai trái xẹt ra luồng lửa điện phừng phừng cao nửa thước.
Cậu nghiêng đầu, như đang giương một khẩu súng phun lửa, phì phì phun về phía số 1234 khiến nón chạy tán loạn như rơm bị bén lửa.
Trận chiến đấu võ mồm lẫn điện hỏa này, số 1234 lại một lần nữa không chiếm được thế thượng phong, nó giận đùng đùng dẫn hai đàn em của mình bước vào ghế lô riêng, hệ thống số 1414 vội vàng quạt cho nó nguôi giận, trong khi số 1314, quân sư của cả nhóm, thì lật xem danh sách các vật phẩm sắp đấu giá.
“Đại ca, lần này mục tiêu của chúng ta là 【Đại Hồ】 đúng không?”
“Không sai.” số 1234 khẽ gật đầu. “Ký chủ gần đây nhắc đến muốn tiến vào thế giới cấp cao, tôi tất nhiên phải giành lấy lựa chọn tốt nhất.”
“Cạnh tranh lần này có lẽ sẽ rất kịch liệt.” số 1314 cẩn trọng nhắc nhở.
“Tôi đương nhiên biết.” số 1234 hơi trầm mặt, màn hình điện tử của nó ánh lên một tầng sáng tối mơ hồ. “số 1001 chắc chắn sẽ là đối thủ mạnh của chúng ta, ký chủ của hắn và ký chủ của tôi có thực lực và tích điểm tương đương, điều này khiến mức giới hạn cao nhất của chúng tôi gần như ngang nhau, nó lại thuộc dạng không bao giờ hài lòng với thứ hạng hai, nhất định sẽ nhắm đến vật tốt nhất, chỉ tiếc là…”
Số 1234 cười lạnh một tiếng, đầy tự tin:
“Cách đây vài ngày, số 1001 mới thăng lên hệ thống cấp 8, chắc chắn điểm tích lũy dự trữ không đủ, còn tôi thì vẫn cố nhịn, không để lộ việc mình đã đủ điều kiện lên cấp, chính là để chuẩn bị cho cuộc đấu giá hôm nay!”
Thấy đại ca đã sớm có tính toán trước, số 1314 liền gật đầu tán đồng.
“Đợt thăng cấp quy mô lớn cách đây không lâu vừa kết thúc, đại ca vẫn cố nhịn không thăng cấp, phóng tầm mắt cả buổi đấu giá lần này, chỉ sợ đại ca chính là người có tích điểm nhiều nhất.”
“…… Nhưng mà, cũng chưa hẳn.”
Số 1234 đột nhiên trầm giọng, dù rằng tường cách âm không thấy được gì, nó vẫn xoay đầu sang hướng của ghế lô bên cạnh, kế bên bọn họ là ghế lô của số 1001 và... Số 2333.
“Xét trên toàn bộ không gian vô hạn, nếu nói đến người có nhiều điểm tích lũy nhất…”
“Thì đó là số 2333.”
Bên ghế lô ấy, số 2333 đang hào hứng bốc lên ba túi năng lượng bổ sung từ khay phục vụ đặc biệt của hội đấu giá, đây là loại vị trái cây xuất hiện trong những sự kiện đặc thù, hương vị ngọt ngào từ trăm loại quả, cậu cực kỳ yêu thích!
“Cụng ly!”
Cậu phấn khích nâng túi năng lượng bổ sung, cụng ly với số 6666 bên cạnh.
“Dạ… cụng, cụng ly!” số 6666 hơi lắp bắp, “Tam tam tiền bối, nhưng mà vẫn nên xem danh sách trước đi, sắp bắt đầu đấu giá rồi.”
Số 1001 đang dùng đuôi lật danh sách, nghe vậy cũng chẳng buồn ngẩng đầu.
“Cậu ấy lãng phí cái đống tích điểm kia làm gì?”
Số 2333 giơ túi năng lượng bổ sung lên, lặp lại theo phản xạ:
“Tôi lãng phí cái đống tích điểm kia làm gì?”
Hệ thống số 6666: “???”
Số 6666: “Nhưng mà, nhưng mà… đó là thế giới cấp cao…”
“Tam Tam tự mình rút là được rồi.”
1001 hào bình thản nhìn danh sách, nhả ra một câu rất có sức nặng.
“Chỉ cần rút là có thể rút trúng, việc gì phải tốn điểm tích lũy chứ?”
“Cứ để cậu ấy ăn trái cây đi.”
Hệ thống số 6666 lập tức vô cùng khâm phục.
Số 2333 vừa ăn túi năng lượng bổ sung vị trái cây của mình, vừa dùng đuôi cuốn luôn một túi bên phía số 1001 chưa đụng tới, vừa ăn vừa hí hửng như bay lên trời.
Trái cây thật sự quá ngon!
Mà giờ này, Quý Ỷ Nguy chắc đang ăn chiếc bánh nướng to kia rồi nhỉ?
…
Tại ngôi nhà kiểu Tây hai tầng hướng biển, trong phòng, một thanh niên tóc vàng trà đang không chút hình tượng nào nằm ườn ra ghế, cả người mềm nhũn, anh đã thức trắng cả đêm, nhưng giờ phút này nằm dài như vậy, không phải vì mệt mỏi hay buồn ngủ, mà là vì… quá no.
Một lúc lâu sau, anh cố gắng chống người ngồi dậy, theo thói quen đưa tay với lấy ly nước bên cạnh, nhưng ngay lúc sắp chạm vào, anh bỗng sực tỉnh, không thể uống nhiều nước được, nếu uống, dạ dày đang đầy ắp bánh sẽ bị nước làm nở ra.
Mà như vậy… thì sẽ không thể ăn thêm được nhiều bánh hơn nữa!
Vì thế anh kiên quyết từ bỏ việc uống nước, quay đầu đưa tay với lấy chiếc bánh nướng lớn thứ ba.
Ánh mắt Quý Ỷ Nguy ánh lên tia u ám, trong tất cả những nhiệm vụ khó khăn, không thể tưởng tượng nổi mà anh từng thực hiện, anh cũng chưa từng lộ ra vẻ kiên cường đến vậy.
Chiếc bánh thứ ba…
Sắp ăn hết rồi.